Sau khi gặp lại cô anh rất vui người con gái anh yêu thầm anh không biết mình nên làm thế nào cho phải nên đành thuận ý trả lời 
" Phải anh là khách của Ngài ấy đến đây kiếm tìm một số thứ liên quan để nghiên cứu " 
"còn em thì sao khỏe không ? " nói xong anh vẹo má cô. Nói thật từ trước đến giờ trừ anh Kinh Lục ra đây là người thứ hai dám véo má cô 
nói xong cô cười " anh James vườn hoa này đẹp quá anh có rất nhều loại hoa em thích nữa, chắc người trong vườn hoa này có cùng sở thích với em ha hihi " 
anh nhìn cô mà nói trong lòng " tất cả vì nụ cười của em " dưới khung cảnh này làm cô thêm xinh đẹp khiến anh không kìm lòng muốn ôm cô. Dám nghĩ dám làm anh kéo tay cô làm cô ngã vào lòng anh,cô hết hồn mà nói tránh 
" cảm ơn anh đã đỡ em " nói xong cô gạt tay anh ra, anh lại nắm cô chặt vô cùng khiến cô hơi đau. 
anh nói " cho anh ôm em một chút nữa được không? " anh nhớ em lắm đây là câu anh muốn nói nhất nhưng không có can đảm để thốt ra 
cô quan tâm hỏi " anh bệnh sao hay anh mệt ạ ? " cô cũng kéo tay anh ra tiếp nhưng không được nên cô để cho anh ôm luôn. Không phải cô không muốn gỡ mà gỡ không ra thấy như anh ấy chịu đả kích gì ấy coi như cô an ủi anh vậy 
lúc này có một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-tro-ve/2669556/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.