Sau khi Uyển Tâm xử xong trận đấu với hổ báo kia, cô đã thu phục không ít đồng chí nha, Bạch Hổ, Đại bàng,..Cuối cùng cô đã đến nơi ở của thần canh gác để lấy viên ngọc phục quốc gì đấy do 2 chú rắn nói, ải này cô được bé Hỏa cho biết là nguy hiểm nhất, bọ cạp tuyết Hy Lạp, nó có tên như vậy là do nó dù sông ở hoang mạc lại xây ra đươc được chỗ ở của nó bằng tuyết, vi diệu ghê. 
Nghe Hỏa Hỏa nói, con bọ cạp này tấn công nhanh, phòng thủ tốt nhưng lại hung hăng và tạo sạt lở hay bão cát.Cô nhìn hang băng rồi nhìn Hỏa và nhện con, cười hiền rồi lên chiến đấu. 
Cô thắc mắc nó đang bảo vệ hòn ngọc thật sao? Giống như nó đang canh gác cho ai đó ngủ vậy mà không phải là viên ngọc. Cô nhanh chóng dùng lựu đạn ném về hướng con bọ cạp để làm nổ hang băng, có ánh sáng mặt trời chiếu vào thì bọ cạp tuyết sẽ yêu dần. 
Quả nhiên, khả năng chiến đấu của nó suy yếu, nhưng vẫn hung hãn chống cự, hiện tại cô cũng đã đuối sức rồi. Cô tìm cách thuơng lượng nhưng không thành, nó không đồng ý thuơng lượng. Sức chiến đấu của nó lại tăng lên do có sự hậu thuẫn của vật gì sau lưng. 
Ra là một con rắn nhỏ đang ôm viên ngọc. Cô liền nghĩ ra cách vẽ vết bớt trên vai mình lên băng. Phút chốc hang băng biến mất chỉ còn khoảng đất trống, bọ cạp cũng nhỏ lại vỡ cổ tay cô không còn hình dáng bá chủ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-tro-ve/2669540/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.