Uyển Tâm sau khi quẹt thẻ phòng và nhập dấu vân tay. Cô mệt mỏi nằm trên giường rộng lớn. Uyển Tâm suy ngẫm
“ Rốt cuộc là ai muốn hại mình. Có thể là ai chứ? Đối thủ cạnh tranh à? ”
Uyển Tâm cứ nằm suy nghĩ àm không chợp mắt được. Cô nhìn không gian xung quanh
“ Thật yên tĩnh giốn như nỗi cô đơn của mình vậy ? Mày thật đáng thương Uyển Tâm à”
Cô mở ví tiền mình ra, bên tỏng là hình ảnh cậu bé chừng 10 tuổi, cậu bé có gưowng mặt sáng sủa và đường nét rất cưng nha, không sai đay chính là Thiếu Kỳ lúc nhỏ. Cô thích anh từ lúc cô còn nhỏ, tình yêu chớm nở đã diễn ra khi cậu bé và cô bé nhảy với nhau bản nhậc đầu tiên trong đời. Cô hoài niệm nhớ đến kỷ niệm ấy
“ Sao em lại khóc vậy? ”
Cô khóc nói
“ Em sợ mình nhảy không tốt mất mật bố mẹ và ông nội, em không muốn họ buồn “
Cậu bé xoa đầu cô bé nói
“ Không sao anh sẽ nhảy cùng em mà “
Cậu bé nắm tay cô bé nói
“ Đi theo anh “
Cô bé níu tay cậu bé nói
“ Chân em đâu anh ơi “
Cậu bé cúi xuống nhìn chân cô bé nói
“ Em chảy máu rồi kìa “
Cô bé nói
“Đây là giày bà mua cho em á, em không nỡ cởi đâu anh ”
Cậu bé nhanh nhảu nói
“ Để anh lấy băng cá nhân cố định giày cho em mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-tro-ve/2667696/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.