Chương trước
Chương sau
Sau khi cô nhận đuợc lời mời từ vị giáo sư kia. Cô đã nhanh chóng nói với bạn mình, Dung Nhi

" Dung Nhi bà nghĩ tôi có cần chuẩn bị gì không? "

Dung Nhi cười nói

" Bà cũng cần chuẩn bị nữa sao? Tôi nghĩ bà chỉ cần truyền cảm hứng cho mọi người thôi "

Thông báo cô nhận được là sau 30 phút nữa sẽ tập hợp tập Hội trường chính

Giáo sư thấy cô đến mỉm cười nói

" Tôi rất vui khi có thể mời em đến trường, mong là em sẽ có kỷ niệm vui ở đây "

Uyển Tâm cười chân thành nói

" Cảm ơn giáo sư. Em sẽ cố gắng "

Uyển Tâm nhanh chóng bước vào Hội trường, không gian lập tức yên lặng, mọi người còn đang bỡ ngỡ rằng cô gái phương Đông nhỏ nhắn kia là ai. Do Uyển Tâm đeo khẩu trang che nửa gương mặt nên không ai nhận ra cô. Uyển Tâm nhanh chóng lấy tay điều chỉnh mic và giọng nói trong trẻo vang lên

" Chào các bạn, tôi là Uyển Tâm - Đông Phương Uyển Tâm đến từ Trung Hoa "

Khi mọi người nghe tên này họ còn đang bỡ ngỡ cô nói gì, sau đấy lại vang lên tiếng anh nói

" Hello everyone, My name Uyển Tâm - Đong Phuong Uyen Tam and I'm from China "

Sau khi nghe cái tên này, Hội truờng lập tức dậy sóng, cái tên quen thuộc này ai mà không biết chứ chỉ là chưa biết người như thế nào thôi. Uyển Tâm nhanh chóng ổn định tình hình và một tràng tiếng anh hiện ra

" I am here to advise as well as share for you to make it easier to understand. I went to attend my friend's graduation and happened to let Professor Foum see me and he suggested that I should give a speech or an experience sharing for you. I feel honored to be your inspiration."

( Tôi đến đây là để tư vấn cũng như là chia sẻ cho các bạn để cho dễ hiểu nhé. Tôi đến tham dự lễ tốt nghiệp của bạn mình và tình cờ để giáo sư Foum thấy tôi và ngài ấy đã đề nghị tôi nên có một bài phát biểu hay một bài chia sẻ kinh nghiệm cho các bạn. Tôi thấy rất hân hạn khi làm người truyển cảm hứng cho các bạn)

Các cử nhân bên dưới bắt đầu bàn tán về cô gái này

"She's the girl who appeared in Time magazine and some celebrity magazine under the age of 30 made by two empty-handed sellers to make a fortune like now "

(Cô ấy là cô gái lên báo chí Time và cái tạp chí gì đó của người nổi tiếng dưới 30 tuổi do hai bán tay trắng làm nên khối tài sản như hiện tại)



Uyển Tâm phát biểu rằng :

" College youth is very precious, but we should not underestimate learning because of our youth. I can stand here telling you not as someone who has graduated from college and has a few years of work experience but pretends to be me. I'm here to share with you my experience as someone who was born a few years earlier than you. When you are still studying at university, you will find that this is a place for you to improve your knowledge, make friends with friends in five continents, you will have stumbles in the process of learning and absorbing knowledge. Have you ever been like that? Have you ever been under pressure to study at this school? Let me hear your thoughts. Please feel free to ask me questions, and I will share my experience and knowledge with you."

( Thanh xuân của thời đại học rất quý giá nhưng chúng ta cũng không nên vì thanh xuân mà đánh giá thấp việc học. Tôi có thể đứng ở đây nói với các bạn không phải với tư cách là một người đã tốt nghiệp đại học và có kinh nghiệm đi làm vài năm mà tỏ vẻ ta đây. Tôi đến đây để chia sẻ cho các bạn về kinh nghiệm mà tôi đã trải qua với tư cách là một người ra đời sớm hơn các bạn vài năm. Khi các bạn còn đi học ở đại học các bạn sẽ thấy nơi đây là nơi để các bạn trao dồi kiến thức, kết bạn với bạn bè năm châu, các bạn sẽ có vấp ngã trong quá trình học và tiếp thu kiến thức, các bạn có từng như vậy không? Các bạn có từng bị áp lực khi học tại ngôi trường này không? Hãy cho tôi nghe suy nghĩ của các bạn. Các bạn hãy tích cực đặt câu hỏi cho tôi, tôi sẽ chia sẻ kinh nghiệm của mình và kiến thức mà tôi có được cho các bạn)

Hội trường trở nên sôi nổi hơn bao giờ hết, các cánh tay bắt đầu giơ lên, micro được chuyền đến cho một bạn nhìn giống dân châu Á

"I want to ask if you feel like you are very small in your current knowledge as well as your work?"

( Tôi muốn hỏi là bạn có cảm giác như mình rất nhỏ bé trong khối kiến thức hiện tại cũng như là công việc của bạn hay không ?)

Uyển Tâm mỉm cười trả lời

" As you asked if I feel small in my current job, I would say yes. Because we are small because the amount of human knowledge is too large, we cannot live for hundreds or thousands of years to be able to absorb all the quintessence of research or science. "

(Như bạn đã hỏi tôi có cảm thấy nhỏ bé trong công việc hiện tại của tôi không thì tôi sẽ trả lời là có. Bởi lẽ chúng ta nhỏ bé là do lượng kiến thức của nhân loại quá lớn chúng ta không thể sống trăm năm hay nghìn năm để có thể tiếp thu hết tinh hoa của nghiên cứu hay của khoa học.)

Sau đấy Uyển Tâm lại nhìn các bạn cử nhân bên dưới mà nói

" Today you have completed a new step in the journey of pursuing your dreams. Graduation is not the end of learning and learning, but the beginning of the path you have chosen. Try your best so you don't regret it. "

(Hôm nay các bạn đã hoàn thành thêm một bước mới trong hành trình theo đuổi ước mơ của bản thân. Tốt nghiệp không phải là kết thúc việc tìm hiểu và học hỏi mà là sự khởi đầu cho con đường mà các bạn đã chọn. Hãy cố gắng hết sức để bạn không hối hận.)

Tràng vỗ tay vang lên như sấm với bài phát biểu rất chân thành và đầy ý chí của cô.

Uyển Tâm đi xuống hậu trường thì được nhỏ bạn thân mình nắm tay cười cười với vẻ mặt nham nhở nói

" Uyển Tâm cậu làm idol của mình đi nhen "

Uyển Tâm mặt đầy bất lực nói

" Không thể đâu con nương, không làm idol đâu làm crush nha "

Dung Nhi trề môi hỏi

" Vậy ai làm nam ai làm nữ "



Uyển Tâm nhéo mũi nói

" Dĩ nhiên là tui là tui làm nam okay chưa ?"

Dung Nhi khoác tay cô nói " Cậu nói rồi nha không được nuốt lời. "

Xong cô chợt nhớ ra " Rồi cậu định giải quyết vụ đấy thế nào?"

Uyển Tâm ngơ ngác hỏi " Hả vụ gì cơ?"

Dung Nhi nói " Ôi giời ơi coi nào cá vàng của cô nương kia tui cũng lười nhắc, nhắc hoài đúng nghĩa quên hoài. Về uống hoạt huyết dưỡng não đi "

Uyển Tâm cười trừ vỗ đầu cô bạn của mình nói

" Thế mình phải trông cậy vào cô bạn có trí nhớ tốt là cậu rồi "

Xong Dung Nhi khoác tay Uyển Tâm nói

" Đi mình mời cậu ăn cơm sẵn lên kế hoạch về nước mình sẽ làm ở đâu luôn "

Uyển Tâm ngõ lời nói

" Cậu có muốn đến công ty mình làm không? Làm cố vắn pháp luật cho mình chung với luật sư nhà mình "

Dung Nhi kinh ngạc mở to mắt nói

" Ối giời ôi bạn tui là tài phiệt nha, sau trước giờ mình không biết nhỉ ?"

Nhìn vẻ mặt thoáng chốc buồn của Uyển Tâm thì Dung Nhi lại nói

" Okay mình sẽ đến công ty cậu làm nhưng phải trả lương cho tui hậu hĩnh nha không mình không làm đâu "

Uyển Tâm quay qua nhình bạn mình cười

" Được thôi với điều cậu phải làm đúng nghĩa vụ của mình nha không là không có lương đâu "

Cuộc trò chuyện của đôi bạn đến đây là tạm ngưng, hai cô gái khoác tay nhau đi đến địa điểm tiếp theo.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.