Uyển Tâm nhìn cô ta và nói
" Lương Dung cô làm ở đây bao lâu rồi "
Cô ta nhìn Uyển Tâm và trả lời
" Thưa tiểu thư đã được hơn 15 năm "
Uyển Tâm xoa xoa ly trên tay và nói
" Thời gian lâu nhỉ ? Tôi nghĩ cô sẽ khôn khéo hơn nhưng không ngờ lại thiển cận như vậy. Không nên đụng vào hoa đã có chủ chứ ? Phải không Lương Dung "
Cô ta nhìn Uyển Tâm và bất mãn nói
" Tiểu thư không xúng đáng với thiếu gia, dựa vào đâu mà cô lại được cả nhà họ Tần yêu thương, tôi từ nhỏ đã ngưỡng mộ thiếu gia nhưng khi sắp được thành ước nguyện thì cô lại xuất hiện, đám cưới của cô và thiếu gia khi đó tôi vẫn đang ở nước ngoài. Cô không biết là tôi đẫ buồn biết bao nhiêu đâu "
Thiếu Kỳ nghe cô ta nói có chút không kiên nhẫn mà nói
" Thật là vô lễ, cô không biết gì gọi là phép tắc à "
Uyển Tâm nhìn cô ta và khuyên nhủ nói
" Đúng là yêu mà sinh hận, cô đã yêu người mà cô không nên yêu. Cô phải tập cách yêu được buông bỏ được thì mới có thể giúp cô thanh thản "
Thiếu Kỳ nhìn Uyển Tâm mà suy ngẫm
" Yêu được buông bỏ được sao ? "
Uyển Tâm nhìn cô ta không biết hôi lỗi thì bèn cứng rắn lên nói
" Nãy giờ tôi có cho cô đứng lên sao ? Đây là phép tắc cô học được khi đi chuyên tu à
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-tro-ve/2667605/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.