Nói xong Uyển Tâm nhìn bầu trời đen mịt, gió lạnh thổi vào làm tóc cô tung bay trong gió với gương mặt măng nét đượm buồn. Hình ảnh này đã lọt vào mắt của Thiếu Kỳ. Anh nhìn cô ngẩn người khi ngủ thiếp đi, khát nước nên đi rót ngụm nước.
Thấy cô nói chuyện vui vẻ với ai đó làm cho anh có cảm giác hơi bực. Trong khi cô nói chuyện với anh lại mang dáng vẻ như con nhím xù lông vậy.
Anh trở về giường nằm chờ cô, thì anh sẽ giả vờ ngủ say quay sang ôm cô. Điều này làm cho anh có chút mong chờ, dù cô có thân hình mảnh khảnh nhưng nơi đó rất đầy đặn. Điều này làm cho anh nhớ mãi không quên, anh hiện tại rất thích tiếp xúc thân mật với cô.
Đợi một lúc nhưng không thấy cô thì anh biết chắc là cô chưa ngủ rồi. Thiếu Kỳ giả vờ dậy đi vệ sinh thì thấy cô cuộn mình trên chiếc ghế sô pha cạnh ban công.
Anh tiến đến và bế cô lên giường. Mùi hương của cô thoang thoảng làm anh có chút mê mẩn. Nhìn đôi môi hồng đào cùng với gương mặt nữ tính lạnh lùng kia càng thu hút anh hơn.
Anh ghé sát lại gần cô thì nghe được giọng nói mê man ngủ của cô
" Ba....mẹ......cho con đi cùng với "
Nghe được lời thì thầm của Uyển Tâm. Anh có chút mềm lòng. Dù sao so với anh thì cô có tuổi thơ không hạnh phúc. Anh cúi xuống định hôn cô thì lại bị hành động dúi mặt vào lòng anh làm cho anh có cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-tro-ve/2667581/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.