Sau khi buổi ăn ấm cúng ấy kết thúc
Uyển Tâm tạm biệt gia đình Tần gia, ông nội Đông Phương và ông ngoại Ji. Ông ngoại Ji nhìn cháu gái mình mà nói
“ Cháu ở lại khách sạn này với chúng ta đi. Chuyện vui như hôm nay ít quá hà “
Uyển Tâm sau khi nghe ông ngoại nói thì chạy lại ôm ông ngoại và cười nói
“ Dạ cháu sẽ ở đây với ông nhưng mà cháu phải nói một tiếng với giáo sư Ank đã ạ “
Uyển Tâm định lên tãi thì bị tiếng chuông điện thoại reo lên làm cho giật mình. Nhìn màn hình hiện lên hai chữ
“ Bác Ank “
Cô nhanh chóng bắt máy
“ Dạ alo “
Bên kia vang lên giọng nói ấm áp của người đàn ông
“ Cháu cứ ở lại với gia đình đi. Lâu lắm mới có dịp như vậy. Coi như giải trí đi. Đồ của cháu ta sẽ kêu người đưa đến khách sạn Hotel Lutetia “
Uyển Tâm cười cười xúc động nói
“ Cảm ơn bác. Vậy cháu xin phép không ở ké nhà bác nữa “
Người đàn ông nghe thế cười lớn
“ Haha có ai nói là không cho cháu ở đâu làm như ta đuổi cháu vậy “
Uyển Tâm thấy dáng vẻ trẻ con của bác Ank thì cười khúc khích nói
“ Vậy khi nào bác rãnh cháu mời bác đến nhà cháu nhé “
Giáo sư Ank nghe giọng tha thiết mời của cô thì nói
“ Được được ta sẽ đến sẵn viếng thăm cố nhân. À phải rồi cái thằng nhóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-tro-ve/2667563/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.