Sắc trời càng ngày càng tối, các cô gái có chút lo lắng: “Hay là chúng ta tìm một chỗ nghỉ ngơi đi, nếu tiếp tục đi như thế này, tôi sợ sẽ gặp phải thú dữ trên núi vậy thì thảm rồi”
Điều này không phải không có lý, con đường núi này lúc đầu còn có dấu vết của người đi trong núi, nhưng đi được vài tiếng sau tôi phát hiện ra khu rừng này dường như càng đi càng sâu, hầu như không còn nhìn thấy dấu vết của con người nữa rồi. Âu Dương Noãn quay sang nhìn chúng tôi, trầm mặc một lúc rồi gật đầu nói: “Được, vậy chúng ta tìm một chỗ để nghỉ ngơi một đêm”. Bây giờ cũng không có lửa, lúc đi ra ngoài vì vội vàng nên quần áo và thức ăn cũng không mang theo. May mắn là đi được một lúc thì chúng tôi tìm được một cái cây to, dưới gốc cây dường như bị người ta đào một cái hốc to, miệng hốc không lớn lắm, nhưng thân hình của con gái vốn nhỏ nhắn,
chui vào trong cũng không thành vấn đề gì. Chui vào được trong hốc thì trời đã tối hẳn, trong màn đêm u ám tôi miễn cưỡng tìm một vị trí an toàn để ngồi xuống. Tổng cổng có năm cô gái, trừ tôi và Âu Dương Noãn ra thì ba người còn lại chúng tôi đều không biết họ tên gì. Năm cô gái ngồi chen chúc trong cái hốc cũng bắt đầu giới thiệu bản thân mình, ba cô gái kia đều đến từ ba nơi khác nhau. Trong đó có một cô gái gầy, da hơi ngăm đen tên là Dương Ánh Tuyết đến từ thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/795077/chuong-475.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.