Rõ ràng bị ngạc nhiên, cô ta đánh giá tôi từ trên xuống dưới, ánh mắt rơi vào áo sơ mi đen trên người tôi.
Sắc mặt hơi tái nhợt, cô ta bất ngờ cắn chặt môi, âm thầm kìm nén những cảm xúc.
Tôi hơi sững sờ: “Tôi sẽ sấy một lát”
Tôi không thích dùng máy sấy để sấy tóc, mùa đông thì không được, nhưng mùa khác thì không nên sấy, rất hại tóc.
Thấy vậy, Phó Thắng Nam khế cau mày, đôi mắt đen hơi nheo lại, anh dừng lại, sau đó nhìn về phía Chu Nhiên An nói: “Việc quảng bá AI sẽ giao cho bộ phận tiếp thị, những việc khác cô liên hệ với Trần Văn Nghĩa”
Chu Nhiên An cau mày, nhìn tôi rồi nói với anh: “Tổng giám đốc Phó, tất cả những thứ này đều
phải qua tay anh mới.. ”
“Đi đi!” Phó Thắng Nam ngắt lời cô ta, nhìn tôi, giơ tay lên: “Lại đây!”
Khi tôi đi về phía anh, Chu Nhiên An có lẽ nghĩ rằng tôi hơi kiêu ngạo mà nhìn chằm chằm vào tôi.
Cô ta tức giận bỏ đi.
Kéo tôi vào trong vòng tay của mình, Phó
Thắng Nam trầm giọng nói: “Nếu không sấy khô tóc, e sẽ bị cảm lạnh”
Vừa nói vừa lấy khăn trên tay lau tóc tôi.
Tôi gật đầu, không khỏi nhìn xuống bộ móng tay dài bên dưới, tôi đã không cắt chúng lâu rồi, chúng nên được cắt đi.
Sau đó tôi nhận ra anh ấy đang nhìn tôi chằm chằm, lông mày lạnh lùng và mềm mại, vòng xoáy trong đôi mắt đen của anh dường như có thể nuốt chứng người tôi.
“Trên mặt em có gì không?” Đây là phản ứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/795066/chuong-464.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.