Tôi cảm thấy không trả lời được lời của anh, vì vậy tôi im lặng, ngẩng đầu nhìn anh, nói: “Chúng ta mang đi hay ở lại ăn vậy?”
Anh nhìn xung quanh, không gian sôi động, hiển nhiên là không thích không gian như vậy, nhưng anh vẫn nói: “Tìm chỗ ngồi đi”
Rốt cuộc thì tôi vẫn nghe theo lời anh, chúng tôi ngồi xuống một chỗ, ăn vài miếng hamburger, chống cảm nhìn đám đông bên ngoài của trung tâm mua sắm qua cửa sổ.
Anh nhìn tôi, đôi mắt nhướng lên: “Em thấy thế nào?”
Tôi nhìn lại anh: “Tại sao anh lại đột nhiên lại đưa em đi ăn hamburger?”
Anh nhướng mày: “Thích thì đi thôi!” Nói gì vậy?
Hôm nay không phải là cuối tuần, và hầu hết những người đến trung tâm mua sảm là các cặp
đôi, những người đã sắp xếp ngày nghỉ của họ để đi mua sắm.
Dưới lầu có cửa hàng H&M, nhiều người trẻ tuổi đi vào rất sôi động: “Trước kia Vũ Linh luôn nói, về sau nếu có bạn trai, nhất định phải dẫn anh ấy đi thăm CK một chút, rồi để anh ấy mua cho vài cái túi, rồi lại đến H&M để thử thêm vài bộ quần áo nữ”
Phó Thắng Nam liếc nhìn cửa hàng dưới lầu, hơi nhướng mày: “Đắt lắm sao?”
Tôi lắc đầu: “Cũng chỉ có vài triệu thôi, nếu mà giảm giá thì vài trăm nghìn cũng mua được”
Anh có chút khó hiểu: “Vậy.. ”
Tôi nhìn anh và cảm thấy rằng anh không hiểu cuộc sống của những người bình thường.
Tôi nói: “Hồi đại học, tiền sinh hoạt hàng – tháng của bọn em chỉ có hơn hai triệu, sau khi ăn xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/795058/chuong-456.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.