Có vẻ như số lượng người tham gia buổi đấu giá này lên đến hàng trăm người.
Tôi nhìn xung quanh và thấy có rất nhiều thứ được bao phủ bởi những chiếc vải đen nên tò mò hỏi: “Mấy thứ này là cái gì vậy?”
Cô ấy nói nhỏ: “Đều là bảo vật của những người sưu tập ở thành phố Giang Ninh mang đến đấy, khi đấu giá bắt đầu thì những tấm vải đen được vén lên, để cho những người tham gia đấu giá mở rộng tâm mắt”
Tôi gật đầu, đây là lần đầu tiên tôi tham gia một cuộc đấu giá như này.
Điện thoại rung lên, là Trần Văn Nghĩa gọi tới, tôi bấm nghe thì anh ta lập tức nói: “Thưa cô, đến hàng ghế đầu đi”
Tôi sửng sốt, theo bản năng nhìn qua, thấy Trân Văn Nghĩa đang đứng ở hàng ghế đầu, nói: “Tôi ngồi ở đây cũng được rồi”
Anh ta nói: “Tổng giám đốc Phó đã thu xếp cho cô rồi, ngồi ở đây có tầm nhìn tốt hơn”
Hoàng Nhược Vi cũng nhìn sang bên cạnh, nhìn thấy Trần Văn Nghĩa, cô ấy lập tức hưng phấn, nói: “Ngồi ở hàng ghế đầu có thể nhìn rõ những đồ được đấu giá, mà quan trọng là có thể quen biết một số người giàu có ở Giang Ninh đấy”
Nói xong, cô ấy nhìn tôi bằng ánh mắt đáng thương: “Thẩm Xuân Hinh, tôi biết tổng giám đốc Phó đã chuẩn bị cho cô rồi, cô mang tôi đi theo đi”
Đang nghe điện thoại, trong chốc lát tôi không biết phải nói gì, nghĩ một lúc rồi nói: “Trần Văn Nghĩa, tôi đi cùng với Hoàng Nhược Vi, được không?”
Trần Văn Nghĩa sửng sốt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/795053/chuong-451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.