Khi nhìn thấy tôi, sắc mặt anh mới đỡ hơn mấy phần, đẩy người con gái bên cạnh đi, dường như không có chút thương hoa tiếc ngọc.
Anh nhanh chân đi về phía tôi, giọng nói trầm thấp: “Sao lại chạy sang bên này?”
“Gặp một người quen.” Tôi mở lời, không giải thích cụ thể chuyện gặp được.John.
Anh nhíu mày, kéo tôi chuẩn bị rời đi.
Nhưng Chu Nhiên An đâu thể để anh rời đi như vậy được. Nhìn thấy tôi, đôi mắt cô ta lạnh buốt, say đến mức không còn lý trí, cô ta nhìn tôi khiêu khích.
Cô ta mở lời nói với Phó Thắng Nam: “Phó Thẳng Nam, anh nhìn bọn em xem, anh nhìn cho cẩn thận đi, làm em đẹp hơn hay cô ta đẹp hơn? Vóc dáng của ai đẹp hơn? Cô ta có thể cho anh cái gì em cũng đều có thể, cái mà cô ta không thể cho anh, em cũng có thể”
Nói đến mức kích động, đương nhiên cô ta không hề chú ý đến thể diện nữa, cô ra cởi quần áo trước ngực mình, để hở một khoảng da thịt trắng như tuyết, kéo tay Phó Thắng Nam rồi nói: “Anh sờ mà xem, cô ta thoải mái để anh làm gì trên giường, em cũng có thể, em còn làm tốt hơn cô ta nữa”
Dù sao cũng là nơi công cộng, hành động của cô ta chắc chản sẽ thu hút đám đông.
Phó Thắng Nam đen mặt, dường như không chút nào do dự, anh hơi vung tay, cả người Chu Nhiên An bị ngã nhào xuống đất.
Cô ta đang mang giày cao gót nên không đứng vững, lùi lại mấy bước rồi đụng phải góc bàn, phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/795031/chuong-429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.