Nụ hôn của anh vô cùng nóng bỏng, mang theo sự cố ý trừng phạt, cắn mạnh một cái trên môi tôi.
Tôi bị đau, rên lên một tiếng. Anh hạ giọng “hừ” một tiếng rồi nói: “Em vẫn còn biết đau à?”
Tôi trừng mắt liếc anh một cái, quay đầu đi không muốn để ý tới anh nữa.
Anh giữ lấy đầu tôi bắt tôi phải đối diện với anh, ánh sáng trong mắt anh trở nên nóng bỏng, thanh âm trầm thấp đầy từ tính lại kèm theo một chút bất đắc dĩ: “Thẩm Xuân Hinh, chỉ có không đặt người ta ở trong lòng thì mới không quan tâm, anh là chồng em, những người phụ nữ khác yêu thương nhung nhớ anh mà em lại không có bất kỳ phản ứng gì, ý em là thế nào? Em không yêu anh hay cơ bản là không để ý?”
Tôi ngẩn người nhìn anh, nháy mắt một cái, nở nụ cười: “Thì ra anh giận dỗi với em vì chuyện này
sao?”
Anh cúi đầu cắn môi tôi một cái: “Anh còn có thể tức giận vì cái gì nữa đây?”
Tôi lập tức hiểu ra, cười một cái, hai mắt nhìn anh: “Không phải là em không quan tâm. Em là vợ anh mà, sao lại có thể không để ý anh lâu lâu lại ôm ấp người phụ nữ khác được. Chẳng qua tình huống lúc đó em có thể hiểu, không phải hiểu cô ta mà là có thể hiểu được anh. Anh mời cô ta từ Anh về, rõ ràng là cô ta phải có năng lực đáng để anh làm như vậy. Phó Thẳng Nam, anh là lãnh đạo của công ty, cấp dưới gặp chuyện như thế, đột nhiên bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/795024/chuong-422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.