“Bốp!” Cái tát này là do Mạc Hạnh Nguyên gây ra, cô ta không còn nước mắt nữa, nhìn anh bằng ánh mắt không thể tin được rồi liên tục lắc đầu: “Phó Thắng Nam, sao anh có thể làm như vậy? Làm sao anh có thề làm như vậy?”
“Đồng chí công an, hãy để chúng tôi giải quyết vấn đề này nột cách riêng tư. Tôi là cha của bị hại. Tôi sẽ tìm hiểu về vấn đề này,
không cần làm phiền đến các anh
đâu.” Cuối cùng Mạc Đình Sinh cũng mở miệng.
Ánh mắt của Lâm Uyên có chút phức tạp nhìn tôi, rồi cũng gật đầu nói với hai vị công an: “Làm phiền hai anh đến một chuyến rồi. Chúng tôi tự giải quyết chuyện này là được rồi.”
Mạc Hạnh Nguyên sững sờ nhìn hai người, ngay cả Phó Bảo Hân, Trịnh Tuấn Anh, và Kiều Cảnh Thần cũng sửng sốt, nhất thời nhìn vợ chồng mà họ Mạc với ánh mắt không thể tin được.
“Cha mẹ, hai người đang nói
cái gì vậy? Con là con gái của hai người, sao hai người có thể làm như thế?” Mạc Hạnh Nguyên sụp đổ, vừa khóc vừa kéo quần áo của Lâm Uyên: “Là mẹ nói với con, trên đời này không ai được làm tổn thương con, nếu có thì người đó sẽ chết không toàn thây. Mẹ, mẹ nhớ không?”
Ánh mắt của Lâm Uyên có chút phức tạp, bà ta kéo tay Mạc Hạnh Nguyên rồi nhìn Mạc Đình Sinh.
Mạc Đình Sinh nhìn hai vị công an, trầm giọng nói: “Mời hai
anh trở về, chuyện này chúng tôi sẽ giải quyết riêng tư thôi.”
Hai vị công an đoán chừng cũng không muốn quản chuyện này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/794853/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.