Ăn sáng xong, Phó Thắng Nam đến tập đoàn Cố Nghĩa với tôi, chín giờ bắt đầu làm, tuy là ra ngoài sớm, nhưng bị tắc đường nên lúc đến công
ty cũng đã gân chín giờ. Cũng may là không cần quét thẻ.
Trong thang máy, bởi vì không có thời gian nên có không ít người chen chúc. Cơ thể cao lớn của Phó Thắng Nam bảo vệ tôi trong ngực nên tôi không đến mức bị người ta chen lấn xô đẩy. Bộ dạng anh cao lớn đẹp trai, hơn nữa còn là nhân vật làm mưa làm gió trong giới kinh tế tài chính ở
thủ đô nửa năm qua.
Tập đoàn Cố Nghĩa có không ít thành phần tri thức nhận ra anh, cứ thỉnh thoảng nhìn qua, có
người còn can đảm mở miệng chào hỏi cùng anh.
Còn tôi thì hơi lúng túng, tư thế của tôi và Phó
Thắng Nam vô cùng thân thiết, hơn nữa anh còn cố ý che chở tôi. Có người tò mò hỏi: “Tổng giám đốc Phó, anh và tổng giám đốc Thẩm đang yêu đương sao?”
Tôi cứ cho rằng Phó Thắng Nam luôn lạnh lùng xa cách sẽ không trả lời, cùng lắm là lịch sự cười một cái thôi, không ngờ anh lại mở miệng nói: “Chúng tôi là vợ chồng, đã kết hôn nhiều năm rồi.”
Hình như tất cả mọi người trong thang máy đều không ngờ tới, nhất thời đều lộ ra ánh mắt
kinh ngạc.
Tôi muốn nói gì đó những không thể mở miệng được, chỉ có thể nhếch miệng cười với mọi
người.
Người trong thang máy vốn cũng nhiều chuyện, bắt đầu hỏi thăm quá trình gặp gỡ và kết hôn của tôi và Phó Thắng Nam.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/794812/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.