Tôi thu dọn bộ đồ pha trà lại, điện thoại vang lên, liếc nhìn màn hình thông báo, tôi đột nhiên căng thẳng lên, không nói thêm nhiều lời với dì Triệu nữa, tôi trực tiếp quay về phòng ngủ.
“Anh muốn gì?” Quay về tới phòng ngủ, tôi trực tiếp nhận điện thoại, cầm điện thoại mà cơ thể vẫn còn run rầy.
Đầu bên kia điện thoại truyền tới tiếng cười nhẹ nhàn nhã: “Xuân Hinh, em căng thẳng gì chứ? Anh trai không có việc thì không thể tìm em gái sao?”
Tôi rất ghét điệu cười u ám này của Thẩm Minh Thành, cắn chặt môi, mờ lời nói: “Thẩm Minh Thành, chúng ta đã không còn là những đứa trẻ của năm năm trước nữa rồi, bây giờ chúng ta đều có cuộc sống của riêng mình, em cầu xin anh, buông tha cho em đi!”
Địa ngục mà anh ta tạo ra, tôi không muốn bị rơi vào đó lần hai.
“Xuân Hinh, chúng ta là anh em ruột, anh làm sao nỡ đề em rời xa anh chứ? Không có em, những ngày tháng chỉ còn mình anh sao được coi là cuộc sống nữa, anh cần có em!” Rõ ràng là những lời nói có thể khiến lòng người ấm áp, nhưng từ trong miệng anh ta phát ra lại mang theo một luồng khí lạnh lẽo u ám.
Trong lòng tôi có chút bất an không yên, nắm chặt lấy điện thoại giọng khàn khàn nói: “Thầm Minh Thành, rốt cuộc anh muốn gì?”
Giống như ma quỷ, sự tồn tại của anh ta chỉ khiến người ta cảm thấy sợ hãi, Thẩm Minh Thành cạn Gì rồi vậy trời ng chính là kiểu người như vậy.
“Eml” Anh ta phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/794667/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.