“Đi tắm đi!” Một giọng nói vang lên bên tai cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi.
Tôi đột ngột nhìn lại, Phó Thắng Nam nhìn tôi bằng một đôi mắt đen, sâu thằm khó lưỡng. Hai ánh mắt đối diện nhau, tôi có chút áy náy, quay lưng bước nhanh vào phòng tắm.
Tiếng nước trong phòng tắm rất lớn, nhưng tôi vẫn có thể nghe thấy tiếng động trong phòng ngủ.
Tôi còn tưởng là chuông điện thoại của Phó Thắng Nam, nhưng khi tôi từ phòng tắm di ra, tôi đã thấy Phó Thắng Nam đang cầm điện thoại di động, vẻ mặt lạnh lùng.
Tôi nhận ra rằng anh đã trả lời cuộc gọi của tôi, tôi không thể không bước tới nhìn anh và nói: “Ai đã gọi?”
Anh không nói, đưa điện thoại cho tôi với vẻ mặt lạnh lùng.
Trà lời điện thoại, tôi liếc nhìn, là Trần Húc Diệu. Tôi không khỏi nhíu mày, lần này gọi là gì?
Tôi đặt điện thoại vào tai và nói: “Ông Trần, xin chào!” Lễ phép mới lạ, tôi tránh Phó Thắng Nam.
Dư quang nhìn thấy anh đang dựa vào trường kỷ, vẻ mặt trầm tư nghịch điện thoại di động của mình.
“Tôi đã cho người đi xử lý những tiêu đề. Nếu cần thiết, tôi sẽ
tổ chức họp báo.” Bên kia điện thoại, Trần Húc Diệu trầm giọng,
nghiêm túc và chân thành. Thật hiếm khi thấy anh ấy như thế này, tôi gật đầu: “Được rồi, cảm ơn cậu!”
“Không cần!” Anh ta có vẻ lo lắng, giọng vang lên: “Cho dù chị thích, tôi cũng sẽ để cho chị quang minh chính đại, danh chánh ngôn thuận trờ thành bà Trần.”
Tôi ôm trán nói: “Mau nghỉ ngơi sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/794665/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.