Xem ra anh đã nhìn thấy tin nhắn của tôi rồi, cúp điện thoại, tôi không ngủ được, lại không có chuyện gì đề làm, dứt khoát trực tiếp đến phòng sách của Phó Thắng Nam.
Lúc trước công việc bận quá, tôi rất ít khi có thời gian đến phòng sách đọc sách, hiếm khi được nghỉ ngơi, tôi có thể trộm lười một xíu.
Phòng sách của Phó Thắng
Nam rất lớn, có rất nhiều loại sách,
tôi vô cùng nhàm chán lật mấy quyển có hình xem một lát, chẳng bao lâu đã đau lưng.
Tôi đành đặt quyền sách trong tay xuống, đi loanh quanh trong phòng sách, vô tình nhìn thấy trong góc phòng có một cái tủ nhỏ, trông khá cũ Kĩ.
Xuất phát từ lòng hiếu kỳ, tôi mỡ ra xem, tìm thấy vài tấm ảnh, những bức hình này đã cũ rồi, nhưng có thể nhìn ra, hình như đều là ảnh của Phó Thắng Nam khi còn bé.
Tôi chưa từng thấy cha mẹ của Phó Thắng Nam, trong tấm ảnh ố vàng là một đôi nam nữ trẻ tuổi ôm một đứa bé trong ngực, mặt mày tươi cười.
Gương mặt của người đàn ông có vẻ giống Phó Thắng Nam, tương tự với ông nội, chắc là cha của Phó Thắng Nam, người phụ nữ dịu dàng nền nã, chắc là mẹ của Phó Thắng Nam.
Tiếp tục lật, tôi cảm thấy có chút kỳ lạ, trong mấy tấm ảnh sau, đứa bé cha mẹ Phó Thắng Nam ôm trong ngực biến thành một cô bé, tôi có chút nghỉ hoặc, tôi lật lại
xem thử, phát hiện trong vài tấm hình quả thật người đứng bên cạnh cha mẹ Phó Thắng Nam chính là một cô bé hai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/794632/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.