Vốn dĩ tôi cho rằng, đối với Phó Thắng Nam mà nói, chuyện tôi phá thai, chỉ là tạm thời tức giận, nói không chừng anh thấy Lâm Hạnh Nguyên không làm loạn nữa, anh sẽ bỏ qua chuyện này.
Nhưng tôi không ngờ rằng, gút mắc giữa tôi và Phó Thắng Nam bây gið mới bắt đầu.
Trong biệt thự không có ai, bởi vì chuyện đứa bé mà Phó Thắng Nam luôn không về biệt thự, anh không trở về, tôi cũng vui vẻ được nhàn rỗi.
Để làm cho trọn vẹn, cơ bản tôi đều ở biệt thự không bước chân ra khỏi nhà, cần gì thì gọi Hoàng Nhược Vi đưa tới chỗ tôi.
Buổi chiều, Hoàng Nhược Vi bỏ đồ vào trong tủ lạnh, sau khi dặn tôi phải ăn thế nào, cô ấy đi đến bên cạnh tôi nói: “Giám đốc, tiền của bệnh viện nhân dân đã chậm mấy ngày, bên phía tài vụ luôn hỏi thăm, cô xem nếu không thì cô gọi điện cho viện trường Lâm được không?”
Tôi ôm sầu riêng trong tay ăn vài miếng, thật sự không chịu nổi cái mùi này, dứt khoát ném vào trong thùng rác, nhìn thấy Hoàng Nhược Vi còn ngoan ngoãn đứng đó, tôi ra hiệu cho cô ấy ngồi xuống, lau tay rồi nói: “Bên phía viện trường Lâm đã kéo dài mấy ngày rồi?”
“Khoảng hai ba ngày.” Cô ấy dừng lại một chút, nói: “Không lâu lắm, nhưng bên này tài chính khá lớn, vốn dĩ công ty định dùng nó để khai thác thị trường mới. Bây giờ bị trễ, làm ảnh hường đến lợi nhuận
của công ty trong quý tới.”
Tôi gật đầu, vốn lưu động của tập đoàn Phó Thiên khá nhanh, bất kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/794624/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.