Hoàng Nhược Vi theo tôi đã hai năm, cũng biết không ít chuyện về tôi và Phó Thắng Nam, nghe tôi nói vậy, cô ấy nhíu mày bảo: “Nếu cô thật sự đồng ý ly hôn, không phải là phụ lòng ông cụ Phó dặn dò cô sao?”
“Hơn nữa, nếu như bây giờ cô đồng ý ly hôn, cổ phần mà ông cụ Phó chuyển sang danh nghĩa của cô sẽ trở lại chỗ tổng giám đốc Phó, giám đốc, được không bù nổi mất đâu”
Tôi biết cô ấy đang lo lắng điều gì, tôi nhìn đồng hồ, đã không còn sớm nữa, tôi không giải thích thêm, chỉ nói: “Tôi có tính toán của mình, cô nhanh lấy đồ xuống giúp
tôi, lát nữa tôi còn có việc phải ra ngoài.” Thấy tôi không nghe lọt tai lời của cô
ấy, Hoàng Nhược Vi vừa vội vừa tức ra khỏi văn phòng.
Tôi thu dọn một chút, tìm chìa khóa xe, trực tiếp đứng ở đầu cầu thang chờ Hoàng Nhược Vi, cũng may tốc độ của cô ấy nhanh, chẳng mấy chốc đã mang đồ tới.
Đưa túi văn kiện cho tôi, cô ấy vẫn không cam lòng bảo: “Giám đốc, bây giờ không phải thời cơ tốt nhất để ký thỏa thuận ly hôn, cô…”
“Được rồi.” Cắt ngang lời cô ấy, tôi tiến vào thang máy, nhìn cô ấy nói: “Làm việc cho tốt, tôi biết nên làm thế nào.”
Cô ấy còn muốn nói thêm điều gì, nhưng cửa thang máy đã đóng lại.
Vào gara, tôi khởi động xe, trực tiếp đến điểm hẹn với Trịnh Tuấn Anh.
Trúc Đàn là một quán cơm truyền thống tương đối sang trọng với phong cách cổ kính tao nhã và phóng khoáng, các món
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-phu-nhan-co-thai-roi/794621/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.