Editor: Yuhina
"Em hi vọng Bob có thể tốt lên, mặc kệ như thế nào, dù Đường Nghệ có sai như thế nào thì chúng ta cũng không nên đổ hết lên trên người Bob." Thời Tiểu Niệm nói rằng.
"Cung thiếu phu nhân, tâm địa của em thật tốt, em có nghe câu ‘lòng tốt thường là bị cẩu gặm’ không."
Cung Âu xem thường.
"…"
Thời Tiểu Niệm đi tới bên cạnh hắn ngồi xuống, nhìn hắn nói, "Cung Âu, em biết anh cho là em vẫn không rút được kinh nghiệm, nhưng em thật sự cảm thấy hiện tại em rất hạnh phúc, trong sinh mạng của em có anh và các con là đủ rồi, còn những ký ức tiêu cực kia thực sự không thể nào quấy rối được em."
"Đó là hạnh phúc?"
Cung Âu nhíu mày.
"Còn có thể càng hạnh phúc hơn"
Thời Tiểu Niệm trả lời.
"Đương nhiên."
"Làm sao để hạnh phúc?"
"Đến, anh cho em biết." Cung Âu nở nụ cười đầy tà khí, trong con ngươi đen lộ ra vẻ ám muội, ôm cô vào trong lòng đè xuống, cúi đầu hôn lên môi cô, bàn tay thon dài làm xằng làm bậy ở trên người cô.
"A."
Thời Tiểu Niệm né tránh nụ hôn của hắn, "Không phải nói buổi tối trở về thì cùng chọn nơi tuần trăng mật sao."
"Đi hết"
"…"
Thời Tiểu Niệm muốn nói cái gì, âm thanh lại một lần nữa biến mất ở trong nụ hôn của Cung Âu, tâm tư có chút thả lòng, tay cô từ trạng thái chống lại từ từ biến thành nắm chặt áo sơ mi trên người hắn, trầm luân ở trong lòng hắn.
Sáng sớm, những tia sáng mặt trời đầu tiên từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-o-tren-toi-o-duoi/1258673/chuong-671.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.