Editor: shinoki
“Vậy chúng ta bắt đầu”
Thời Tiểu Niệm còn chưa nói hết, tiếng chuông liền vang lên.
Cô chuyển mắt, chỉ thấy Phong Đức có chút áy náy hướng cô cúi thấp đầu, sau đó cầm điện thoại lên nhận, mấy giây sau, Phong Đức nhíu mày lại, “Cái gì? tại sao lại như vậy được, tôi biết rồi, lát tôi sẽ qua xem.”
Thời Tiểu Niệm ôm Cung Quỳ, nghe nói như thế không khỏi hỏi, “Cha nuôi, có chuyện gì không?”
Phong Đức vẻ mặt nghiêm túc.
Phong Đức cất điện thoại, nhìn về phía Thời Tiểu Niệm nói, “Tiểu Niệm, con còn nhớ Bob không?”
Bob.
Làm sao quên được, con trai của “bạn tốt” Đường Nghệ hồi đại học của cô, năm đó leo lên giường Cung Âu trên chuyến tàu Bahar, ngay từ đầu Đường Nghệ còn định dùng đứa bé này câu dẫn Cung Âu, sau khi chuyện bại lộ bỏ lại con trai chạy trốn, đến nay cũng chưa từng xuất hiện.
Cung Âu giao Bob cho Phong Đức thu xêos, không tham dự vào, cũng không cho phép cô tham dự vào.
Sau đó, cô cũng dần dần quên đi chuyện này, không nghĩ tới Phong Đức sẽ nhắc lại.
“Con nhớ, làm sao vậy?”
Thời Tiểu Niệm hỏi.
Tính xem nào, chắc Bob năm nay cũng 7, 8 tuổi rồi.
Cung Quỳ trợn tròn cặp mắt to, hỏi, “Bob là cái gì?”
“Ta đặt Bob ở viện mồ côi nhi đồng, bởi vì cậu bé bị bệnh tim bẩm sinh, tính cách lại kỳ quái, cho nên không có ai nhận nuôi cậu bé, cậu bé vẫn luôn ở viện mồ côi, ta cho không ít tiền, nên nhân viên ở đó cũng tận tâm với cậu bé.” Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-o-tren-toi-o-duoi/1258670/chuong-668.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.