Editor: shinoki
"..."
Thời Tiểu Niệm trợn mắt nhìn hắn, không muốn nói chuyện.
Hắn ác, được chưa.
"Thấy rõ, bất kể là Cung Âu bị bệnh, hay là khỏi bệnh, đều ở trên em, em không tạo phản được." Cung Âu nhìn cô, tròng mắt đen sâu như đáy biển rộng, "Anh chờ em đầu hàng."
Nói xong, Cung Âu cầm hai chiếc ghế an toàn trẻ em rời đi.
"..."
Thời Tiểu Niệm thật muốn đập chìa khoá xe trong tay vào lưng hắn.
Bất kể là bị bệnh hay là khỏi bệnh, Cung Âu có lúc chính là ghét muốn chết, trước kia dính cô đến chết, bây giờ là xa cô đến chết.
Còn người bình thường đâu?
Cô thấy hắn căn bản chưa từng bình thường!
Thời Tiểu Niệm tức giận suy nghĩ.
...
Cung Âu sai bảo tiêu lắp ghế an toàn vào xe, Cung Quỳ và Cung Diệu ngồi lên, Cung Diệu tự tay thắt dây an toàn cho cô bé.
Cung Âu ngồi vào chỗ điều khiển, lái xe rời đi, ánh mặt trời rơi vào trên kính cửa sổ, gương mặt của hắn anh tuấn không một góc chết.
Sắc mặt hắn trước sau băng lãnh như sương.
Y tiên sinh?
Từ đâu mọc ra Y tiên sinh, thần bí ngay cả một chút tài liệu chân thực cũng không lưu lại, điều tra cũng không tra được.
"Dad, bây giờ chúng ta đi đâu a?"
Thanh âm của Cung Quỳ từ phía sau thổi qua.
"Về nhà."
Cung Âu đáp một tiếng, ánh mắt lãnh đạm nhìn thẳng đường trước mặt.
"Dad, bọn con phải ở cùng Dad sao?" Cung Quỳ lại hỏi.
" Ừ."
"Dad, tại sao Mom không đi cùng chúng ta chứ?" Cung Quỳ liên hoàn hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-o-tren-toi-o-duoi/1258528/chuong-526.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.