Lúc cô tỉnh dậy đã là sáng ngày hôm sau, khi nhìn thấy mọi thứ xung quanh rõ ràng cô mới giật mình ngồi dậy, xung quanh không có ai lòng cô khẽ chùng xuống ánh mắt nhìn về xa xăm không có tiêu cự. Cánh cửa được mở ra, cô đã rất mong đó là Trọng Khôi chồng của mình, nhưng cô đã phải thất vọng khi người đó là Nhật Trường, phải rồi bây giờ chắc là anh đang ở bên cạnh cô ta, quan tâm chăm sóc cho cô ta rồi, còn nghĩ gì đến cô nữa chứ, cô cười tự giễu cho bản thân mình đã quá đa tình rồi. Khi thấy ánh mắt thất vọng của cô dành cho mình Nhật Trường thoáng hụt hẫng, nhưng rồi sau đó anh cũng lấy lại tinh thần rất nhanh. Bước đến gần cô anh mỉm cười:" Em tỉnh rồi à, Tôi có mang cháo em ăn đi cho nóng."
_Tôi không ăn đâu, Tôi không đói. Cô trả lời nhưng không nhìn anh.
_Em không ăn cho em thì cũng phải ăn cho bảo bối trong bụng chứ. Anh vẫn mỉm cười ôn nhu với cô, qua tìm hiểu anh biết cô đã có 1 đứa con trai anh đã rất buồn , vậy mà hôm qua khi đưa cô vào viện bác sĩ bảo con mang thai anh đã buồn nay còn buồn hơn, nhưng buồn thì biết làm gì, anh đâu có quyền gì mà tra hỏi cô.
_Anh...Anh biết... Cô giật mình tròn mắt nhìn anh.
_Uhm, hôm qua bác sĩ đã nói cho tôi biết, chúc mừng em. Miệng anh nói chúc mừng mà sao tim lại đau đến vậy chứ
_Uhm, cảm ơn anh. Cô lại cười buồn, tin này cô định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nuong-chieu-vo-cu-tong-giam-doc-cung-chiu-vo-cu/3959314/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.