Đi vào phòng y tế, nghe tiếng gào đứt quãng cùng tiếng kêu thảm thiết, Diệp An Thần thật sự là không biết hiện tại nên đồng cảm với soái ca tóc vàng hay là nên đồng cảm với bác sĩ nhiều một chút. Bởi vì ở miệng vết thương có rất nhiều đất cát, miệng vết thương phải rửa sạch, khi Đông Phương Đêm tay đã được bôi thuốc, rồi băng lại, đã là chuyện rất lâu về sau, Đông Phương Đêm một đôi mắt to có điểm hơi hồng, nhìn tay bị băng bó, vẫn còn cảm thấy nóng rát. “Không có việc gì đi!” Nhìn phần băng tay của người trước mặt, Diệp An Thần sờ sờ bụng, không có việc gì thì nói, cậu đã có thể đi về đi? "Cậu cảm thấy bộ dạng tôi như vậy là không có việc gì sao?” Đông Phương Đêm giơ tay ở trước mặt Diệp An Thần quơ quơ. “Nha, đều là nam tử hán đại trượng phu, cái vết thương nhỏ này, nhẫn nhịn một chút thực mau liền khỏi.” Diệp An Thần đứng ở bên cạnh, tay đau nhìn thoáng qua cái tay băng vải màu trắng, nhưng vẫn là hảo tâm an ủi nói. “Thiết, nói nhẹ nhàng, không cần thì cậu cũng thử xem a! Tôi cũng không tin cậu có thể nhẫn.” Đông Phương Đêm lại một lần nữa nâng đôi tay ở trước mặt Diệp An Thần quơ quơ, "Muốn thử một chút không?” Hảo đi! Lại nhìn cái tay bị băng vải, nhớ tới ngay từ đầu hình như là chảy máu đầm đìa, suy nghĩ vừa rồi khi bôi thuốc, có lẽ có điểm đau, Diệp An Thần tự mình hiểu….Vì thế quyết đoán lắc đầu, cậu không có đam mê tự hại mình hại mình a! “Nếu cậu đã bôi thuốc rồi, tôi đi về a!” Chính mình có thể làm đều đã làm, thấy không có chuyện gì về, Diệp An Thần đối với người trên giường đang dùng một ngón tay nhắn tin mà nói. “Ân, cảm ơn a.” Đối với Diệp An Thần vẫy vẫy móng vuốt, gật gật đầu, nghe thấy có tin nhắn lại liền mở ra đọc. Lấy đồ của mình, Diệp An Thần vừa tới cửa, còn không kịp ra cửa, liền nghe được một cái như thế nào nghe được tiếng nói quen thuộc ở lối đi nhỏ vang lên. Vì thế, quyết đoán lui về phía sau, đóng cửa, sau đó hướng giường ngồi xuống, kéo mành ở mép giường ra. Sau khi Diệp An Thần hành động đều hoàn thành, chủ nhân của tiếng kia cũng tới phòng bệnh. "Chị, chị nghe em giải thích a, thật sự không phải như chị nghĩ như vậy…… Vừa rồi…… Thật sự không phải em…… Vừa rồi cái hôn kia, thật sự, thật sự chỉ là cái ngoài ý muốn.” Trong lời nói hơi mang nôn nóng, nói đứt quãng, nhưng lại là một câu, lại làm Diệp An Thần não bổ nữ chính cùng chị phát sinh ân oán. “Ai là chị mày…… Đừng tưởng rằng mày ngày thường trả vờ nhu nhu nhược nhược, tao không biết mày là hạng người nào, nếu không phải mày câu dẫn Húc Đông, anh ấy sẽ coi trọng mày sao…… Hừ!” Tỷ tủ nữ chính vẫn như cũ thực kiêu ngạo. Bất quá thời điểm nghệ được tên Húc Đông, Diệp An Thần lại nhíu nhíu mày, sau đó liền càng vểnh tai chuẩn bị xác minh đáp án của chính mình. “Em…… Tỷ thật sự không phải như chị nghĩ, em cùng anh ấy, là ngẫu nhiên gặp nhau a, em cũng không biết vì cái gì anh ấy sẽ ở đây, thật sự không biết…… Em thật sự không biết.” Nữ chính vẫn như cũ vẫn giải thích, liền tính là cách một cái mành, không có thấy biểu tình trên mặt nữ chính, Diệp An Thần cũng biết, hiện tại nữ chính trên mặt nhất định là tràn trề nước mắt, rốt cuộc đây chính là tuyệt kĩ giết người của nữ chính a! “Ngẫu nhiên gặp được, mày cho rằng tao là người thiểu năng? Một lần hai lần là ngẫu nhiên gặp được, hiện tại…… Ha hả! Thế giới này thật nhỏ a, các người thật là đến nơi nào đều có thể gặp được a, Bạch Mộng Tuyết, đừng tưởng rằng tao không biết trong lòng mày có chủ ý gì, bất quá tao nghĩ mày hẳn phải thất vọng, Bạch gia cùng Hàn gia liên hôn, cũng chỉ biết là Bạch Mộng Vũ cùng Hàn Húc Đông, mày cho rằng mày sinh một đứa nhỏ là có thể đoạt?” Lại châm chọc mà cười, tiếp theo lời càng thêm khó nghe: "Mày cũng không nhìn xem thân phận của mày là cái gì, con của tiểu tam, nếu không phải mẹ tao đại phát từ bi để mày làm người của Bạch gia, mày hiện tại cùng mẹ mày giống nhau, chỉ là một mụ bán thịt, liền tính là Húc Đông thật sự thích mày thì như thế nào, chỉ cần anh ấy còn muốn Hàn gia, anh ấy phải cùng tao kết hôn.” “Như thế nào, lại bày ra cái loại biểu tình tao khi dễ mày, nơi này cũng cũng chỉ có tao và mày, mày như bây giờ cũng không ai thấy được……” Tiếp theo lại là một đống lớn lời nói không dễ nghe, cũng làm Diệp An Thần cảm thán, quả nhiên mỗi một nữ chính đều có một tỷ tỷ độc ác, cùng thân thế đặc biệt khổ bức a. Bất quá, Hàn gia, Hàn Húc Đông, Diệp An Thần nhớ rõ, đó là một người giống cậu giống một cái pháo hôi a! ╮ ( ╯▽╰) ╭ chỉ là suất diễn của hắn so với cậu nhiều hơn một chút mà thôi. Bất quá cũng là một sự tồn tại a, một giây sau liền Tổng Tài đại nhân nháy mắt hạ gục a! Bất quá làm Diệp An Thần không nghĩ tới chính là, nguyên lai Hàn Húc Đông ngay từ đầu là hôn phu của tỷ tỷ nữ chính sao? Nhưng là nếu là người của tủ tỷ nữ chính, vì cái gì về sau lại theo đuổi nữ chính? Quả nhiên lại là do hào quang của nữ chính quá mãnh liệt cho nên liền đem Hàn Húc Đông thu hút sao? Dư lại là tiếp tục cãi nhau, mà từ trong cuộc cãi vã, Diệp An Thần cũng rốt cuộc hiểu được chuyện xảy ra giữa nữ chính cùng tỷ tỷ, sau khi nghe hiểu xong, Diệp An Thần lại im lặng mà nhìn trời, nói một câu, cẩu huyết a! Mà ở bên cạnh Diệp An Thần, Đông Phương Đêm hiển nhiên cũng nghe hiểu câu chuyện, tiến đến bên tai Diệp An Thần dùng thanh âm chỉ có hai người nghe thấy nói, “Cẩu huyết a!” Sự tình thực sự thường thấy, cơ hồ là giống kịch bản phim truyền hình. Bạch gia cùng Hàn gia liên hôn, Hàn gia chỉ có một nhi tử, mà Bạch gia đương nhiên cũng là người được sủng ái nhất Bạch Mộng Vũ, nhưng ai ngờ, Bạch Mộng Vũ coi trọng, hơn nữa lại yêu Hàn Húc Đông, nhưng Hàn Húc Đông coi trọng lại là Bạch Mộng Tuyết, cẩu huyết ở chỗ là khi sự việc bắt đầu, sau một lần một lần ngẫu nhiên gặp được, Hàn Húc Đông yêu cầu cùng Bạch Mộng Vũ giải trừ hôn ước. Đương nhiên chuyện này nhất định là bị cha mẹ Hàn Húc Đông ngăn trở, vì thế Hàn Húc Đông liền tìm đến nữ chính, ở trường học mà thổ lộ, nhưng việc như vậy lại vừa khéo bị Bạch Mộng Vũ thấy, sau khi đánh nữ chính một cái cũng bị Hàn Húc Đông đánh một cái, cho nên mới sẽ xuất hiện cuộc cãi vã ở phòng y tế…… Nghĩ kia một đoạn sự tình, nghe thế tỷ tỷ nữ chính nói bọn họ một lần gặp nhau, Diệp An Thần cũng ở một bên gật đầu a. Thế giới lớn như vậy, gặp lại một lần là ngẫu nhiên, gặp mặt hai lần là duyên phận, mà gặp mặt đến ba lần…… Nếu còn nói là ngẫu nhiên, hẳn thật sự không có người tin đi! Nữ chủ cùng tỷ tỷ thật vất vả đi rồi, Diệp An Thần cũng từ trên giường bò xuống dưới, thò cái đầu ra, thấy người thật sự đi rồi mới thở dài, vì cái gì cậu lại tự giác mà trốn tránh nữ chính, Diệp An Thần đã nghĩ thông, nữ chính sức chiến đấu quá mạnh, chính mình ngăn cản không được a! “Nữ nhân này tâm kế hảo thâm a!” khi Diệp An Thần kéo tấm mành ra, Đông Phương Đêm dùng tay chống cằm vẻ mặt nghiêm túc nói, chỉ là cái tay kia quấn nhìn như thế nào cũng đều không thấy có nhiều lục thuyết phục. “Rất lợi hại a, chỉ nghe xong vài câu liền biết người khác có tâm kế a!” Lại lần nữa cầm lấy đồ của mình, Diệp An Thần cười nói. “Hừ! Chuyện như vậy nghe một chút cũng đã thực hiểu rõ được không!” Lại lần nữa ban thưởng một câu xem thường Diệp An Thần. Ân…… Hảo đi! Đeo cặp lên vai, đi ra phía cửa, thời điểm ra khỏi phòng còn không quên quay đầu lại đối với soái ca tóc vàng chính mình cứu nói câu hẹn gặp lại.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]