Edit: Allure
Beta: Mietta Yuan
BỐN
Lâm Khả bò dậy đi rửa mặt. Để biểu thị bất mãn với màn đánh thức vừa rồi của Khương Dật, cậu đem tất cả bọt nước trên mặt cọ vào lưng anh. Khương Dật cười cậu là quỷ ngây thơ.
Bữa sáng ăn sandwich, tổng tài Lâm cau mày muốn rút rau xà lách ra vứt đi.
Trợ lý Khương nghiêm khắc ngăn lại: Ngoan, ăn rau xà lách đi.
Tổng tài Lâm bướng bỉnh: Không, em không thích ăn rau xanh.
Trợ lý Khương: Anh không thích làm việc, hôm nay không đi làm nữa, tự em lái xe tới công ty ký hợp đồng đi thôi.
Lâm Khả túm lấy tay áo Khương Dật: Đừng mà!!!
Khương Dật: Đừng cái gì?
Lâm Khả: Đừng bắt em đi làm một mình.
Khương Dật: Vậy em có ăn rau xà lách hay không?
Lâm Khả mím môi: Ăn.
Hức! Bạn trai bắt tui ăn rau. Lâm Khả bắt đầu bổ não, hát hò thê thảm trong lòng: Rau xanh, đất vàng, một đứa trẻ hai ba tuổi, không có mẹ thật tội nghiệp aaaaa~~
Khương Dật đánh gãy ảo tưởng của cậu: Ăn cho nhanh đi.
Lâm Khả: A Dật, anh không yêu em.
Khương Dật: Nếu em lại nói lung tung anh lập tức đem em tới ban công play một chút.
Lâm Khả lập tức ngừng gây rối, rầu rĩ cúi đầu ăn sandwich, hàm răng nghiến rau xà lách ken két, quai hàm căng phồng trông rất giống một con hamster nhỏ.
Cơm nước xong đi làm, Lâm Khả ngồi ở trên ghế sau, lén nắm tóc Khương Dật. Khương Dật vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nho-that-dang-yeu/2470186/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.