Edit: Allure
Beta: Mietta Yuan
TÁM
Gần đây trong tiểu khu bắt đầu xuất hiện các vụ trộm khiến cho mọi người hoảng sợ.
Khương Dật: "Anh lắp một cái camera trong nhà nhé, như thế sẽ yên tâm hơn."
Lâm Khả: "Không được không được, nếu ba em biết trong nhà có gắn camera, kiểu gì cũng đòi chúng ta cho quyền kiểm soát theo dõi."
Như thế tương đương với việc sống dưới mí mắt của ba Lâm, nghĩ vậy, Khương Dật nhịn không được rùng mình một cái.
Dù sao cũng là tiểu khu xa hoa, an ninh chắc là không tệ. Khương Dật và Lâm Khả quyết định tạm thời theo dõi xem sao đã.
Một đêm nào đó mấy hôm sau, hai người về đến nhà, phát hiện máy tính quý báu của Lâm Khả bị trộm.
Lâm Khả tức giận khóc lớn: "Huhuhu, em tốn vài buổi tối mới có cảm hứng mà vẽ được vài bức, cũng chưa kịp lưu lại."
Khương Dật an ủi: "Không khóc không khóc, anh có một người em họ là hacker chuyên nghiệp, để anh bảo nó hỗ trợ tìm xem, nhất định sẽ tìm được máy tính về cho em, được không?"
Lúc này Lâm Khả mới ngừng khóc thút thít, cậu hít mũi bắt đầu thúc giục: "Vậy anh bảo nó mau tìm giúp em đi."
Khương Dật: "Ừ. Anh nhất định bắt nó tìm được cho em. Được chưa nào?"
Việc máy tính Lâm Khả bị trộm bị ba Lâm biết được, ông ở trong lòng thầm mắng người trẻ tuổi không biết cẩn thận, sai cấp dưới gắn một cái camera mini ở cửa nhà con trai. Như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nho-that-dang-yeu/2470182/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.