Cô biết bản thân mình căn bản không phải đối thủ của anh nhưng vẫn cứng đầu chống lại.
Thẩm Chi Diệu cảm thấy cái bộ dạng ngang ngược của cô vừa đáng yêu vừa đáng giận, cô đỡ khuôn mặt cô lên lau đi nước mắt, anh khẽ thì thầm bên tai cô: “Thế nhưng, em thích hồ ly tinh đưa em lên thiên đường...”
Thẩm Tinh Không hức một tiếng, ngay cả hơi thở của cô cũng trở nên dồn dập: “Ai...ai thèm...”
Thẩm Chi Diệu quyết định trị cái bệnh nói một đằng nghĩ một nẻo của cô, anh ép cô vào tường, dùng sự dũng mãnh của bản thân thách thức sự kiên nhẫn của cô.
Kết quả.
Anh toàn thắng.
Thẩm Tinh Không cuối cùng vẫn phải khóc lóc cầu khẩn anh dừng lại, thế như anh hoàn toàn đỏ mắt lên, trừng trị cô tới mức mà khóc không ra nước mắt.
Tắm vội vã, sau đó Thẩm Chi Diệu liền bọc cô trong một chiếc khăn tắm, đưa cô vào phòng, dùng chăn quấn lấy cô, anh cũng chui vào trong, ôm lấy cô trao hơi ấm cho cô.
Thẩm Tinh Không mệt muốn chết, trên trán cô vẫn còn có những giọt mồ hôi li ti, cô khẽ run lên, miệng mắng anh: “Đồ khốn...ghét anh...”
Thẩm Chi Diệu cười, anh đưa tay vuốt tấm lưng cô từ dưới lên trên, anh ghé sát miệng vào tai cô nói thì thầm: “Tiếp tục mắng đi, lúc nào anh cũng chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc chiến đấu thứ hai.”
Thẩm Tinh Không lập tức im lặng, cô mệt tới mức như thể xương khớp bị rút hết đi, cô nằm đó bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-nha-dau-bat-duoc-em-roi/3030127/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.