Đàn chó buổi sáng rất kích động, Thẩm Tinh Không cũng không tìm ra con nào là con tối qua cô dắt.
Mấy con chó masffi trong lồng nhảy chồm lên, làm cô sợ quá chỉ muốn vứt cả khay thức ăn đem cho mà chạy.
Cô lấy hết dũng khí tiến lại gần, vứt đống thức ăn cho từng con một.
Cô nghĩ, coi như cũng vì Thẩm Chi Diệu làm chút gì đó.
Cho chó ăn xong cũng đáng gần chín giờ sáng.
Cô ăn bữa sáng đơn giản, chiếc xe của ông nội đã tới.
Tài xế đem hành lý của cô chuyển lên xe.
Cô nói với người làm vài câu rồi liền ra xe.
Vừa đóng cửa xe lại cô liền nhìn thấy A Tiến đứng cách đó không xa lắm.
Thẩm Tinh Không suy nghĩ vài giây rồi cô quyết định không làm khó anh làm gì.
Nếu Thẩm Chi Diệu biết anh không ngăn cô lại nói không chừng sẽ tức giận với anh.
Cô không nói gì, từ từ đóng cửa xe lại.
Chiếc xe được lái ra khỏi Thẩm gia.
Tất cả mọi người đều cho rằng cô chỉ là chuyển về ở với ông nội, mọi người còn nói thì thầm với nhau, đúng là một ngày cũng không xa nhau được, tiên sinh đi công tác mà tiểu thư đã không ở nhà một mình được rồi.
Thẩm Tinh Không dựa đầu vào vai ông nội.
Cô nhìn Thẩm gia càng lúc càng trở nên nhỏ đi qua gương chiếu hậu, con tim cô bỗng lại có chút nhói đau.
Thẩm Tín Dương nhìn cô: “Nha đầu thối, lúc thì vội đi như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-nha-dau-bat-duoc-em-roi/3030085/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.