Thẩm Tinh Không cắn rất mạnh, Thẩm Chi Diệu tức giận đặt tay lên cổ cô đẩy ra, cô hả cơn tức, anh liền đưa tay lên đôi môi đau rát của mình, anh sờ thấy có máu, anh liền vỗ mạnh vào mông Thẩm Tinh Không và nói: “Em đúng là...sao lại ra tay tàn nhẫn thế!”
Thẩm Tinh Không nhìn môi anh chảy máu, do dự một giây rồi cô đưa tay ra với lấy khăn giấy đưa cho anh, nói thấp giọng: “Ai...ai bảo chú bắt nạt người khác....”
Thẩm Chi Diệu lau môi đi, trừng mắt lên nhìn cô: “Được rồi, lần này mà bị người khác hỏi thì anh có thể nói là bị chó cắn là được.”
Thẩm Tinh Không bĩu môi nhìn anh.
Thẩm Chi Diệu đặt chiếc hộp vào trong chăn rồi anh cũng nằm xuống: “Nha đầu thối, sớm đã quyến rũ anh rồi bây giờ lại còn chơi trò giả vờ chạy để anh đuổi theo bắt. Em nói xem, có phải em đã ái mộ anh ngay từ ngày còn nhỏ không?”
Thẩm Tinh Không cầm gối đập vào anh.
Nhưng đúng là không thể phủ nhận, cũng không biết bắt đầu từ khi nào....
Trong một vị trí nhỏ bé nào đó trong tim cô đã có một chỗ đặc biệt dành cho anh....
Con gái thì thường đều có những người anh hùng của riêng mình.
Hình tượng của Thẩm Chi Diệu bên cạnh Thẩm Tinh Không đúng là quá kiên cố và vững chắc.
Tuy là anh quản cô, khống chế cô, tuy là vừa nghiêm khắc lạnh lùng nhưng ngoài sự sợ hãi, trong lòng cô cũng có một cảm giác khác với anh –
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-nha-dau-bat-duoc-em-roi/3030066/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.