A Tiến nhìn cô, còn chưa đợi anh lên tiếng Thẩm Tinh Không lập tức đoán ra, cô xua xua tay: “Thôi được rồi, tôi biết rồi, Thẩm Chi Diệu bảo anh tới giám sát tôi có đúng không?”
A Tiến không trả lời, thực ra, là anh ở nhà bí bách quá nên đã tự mình chạy tới đây, nhìn mặt cô anh không có cách nào mở miệng được.
Thẩm Tinh Không vỗ vỗ tay vào trán nhìn anh và nói: “A Tiến, tôi muốn học đi xe đạp, anh có biết không?”
A Tiến đơ người ra, nhìn chiếc xe sang trong bên cạnh: “Tại sao phải học cái đó?”
Thẩm Tinh Không chép miệng rồi nói: “Lên đại học thì phải học cho biết chứ! Anh có biết không?”
A Tiến gãi gãi đầu.
******
Tại công viên.
Thẩm Tinh Không ngồi trên chiếc xe đạp đạp loạng choạng, A Tiến ngồi phía sau đỡ lấy cô trán đẫm mồ hôi, nhìn bộ dạng cố gắng lại vụng về của cô mà anh không nhịn được cười.
Thẩm Tinh Không mệt tới mức sắp ngã cả xuống, cô dừng lại, quay đầu nhìn A Tiến, nhìn chiếc áo sơ mi của anh ướt cả đi rồi cô mới chán nản nói: “Tôi đần quá!”
A Tiến vội vàng lắc đầu: “Lúc mới đầu ai cũng thế này cả, đừng nản chí!”
Thẩm Tinh Không đón lấy chai nước anh đưa, uống một ngụm, rồi dựa đầu vào vai anh: “A Tiến, anh nói xem, tới năm nào tôi mới học biết đi được đây!”
A Tiến không nói gì, cơ thể anh cứng đơ lại.
Mấy ông cụ vẫn luôn ngồi bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-nha-dau-bat-duoc-em-roi/3030039/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.