Thẩm Tinh Không ngủ một giấc, nằm trên giường của Thẩm Chi Diệu, lúc vừa mới bắt đầu thì không quen, mùi hương của anh vô cùng đặc biệt, từng ngửi rồi thì nhất định sẽ luôn nhớ.
Phòng anh sạch sẽ, mát mẻ, có mùi giống như mùi bạc hà hòa lẫn với mùi gỗ nhè nhẹ.
Cô nằm ở đó, xoay người đi xoay lại một lúc sau đó cảm thấy rất an định, chẳng bao lâu cô liền ngủ say.
Khi Thẩm Tinh Không tỉnh dậy, cô ngửi thấy mùi thức ăn thơm phức.
Bụng cô cũng theo đó mà réo lên ùng ục, cô mở mắt ra, nhìn thấy Thẩm Chi Diệu cùng người làm đang đi vào.
Cô vội vàng lấy tay ấn vào bụng không cho nó kêu lên.
Thẩm Chi Diệu nhìn cô, miệng nhếch cười, anh bảo người làm đặt chiếc bàn gấp lên giường, bày thức ăn lên đó rồi người làm đều lui hết xuống.
Thẩm Tinh Không nhìn bàn ăn đầy thức ăn thịnh soạn cùng với bánh bao, cô nuốt nước bọt ừng ực.
Thẩm Chi Diệu ngồi bên cạnh cô, anh gắp một cái bánh bao đặt vào đĩa, thổi thổi nhìn cô rồi hỏi: “Có còn nhạt miệng không?”
Thẩm Tinh Không nhớ lại lúc nãy mình đã nói gì, vì sĩ diện cô liền rời mắt khỏi khay bánh bao thơm phức, bĩu môi vẻ không vui coi như đó là câu trả lời.
Thẩm Chi Diệu cười cái tính cách trẻ con của cô, anh đưa đũa cho cô: “Đói rồi thì ăn đi, trước mặt anh, không phải giả vờ.”
Thẩm Tinh Không nuốt nước bọt, cô nhìn đôi mắt biết cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-nha-dau-bat-duoc-em-roi/3030025/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.