Lục Diễn Trạch đặt hai tay lên vai Thẩm Tinh Không, anh nói: “Không nói tới cái đó nữa, ngày mai anh mới đi, hôm nay anh muốn ở bên em.”
Thẩm Tinh Không rủ hai hàng mi mắt xuống, cô biết ý của Tiểu Trạch Nam trong câu nói tiếng trung đó, ông ta bảo Lục Diễn Trạch giải quyết ổn thỏa mọi chuyện cũng là để nói với cô rằng cô chính là người cần được giải quyết.
Thẩm Tinh Không trùng hai vai xuống, trong lòng cảm thấy tức giận, khi cánh cửa thang máy mở ra, cô nhìn bầu trời ảm đạm ngoài kia, cô cười lạnh lùng: “Trời mưa rồi, không có nơi nào có thể đi cả. Tiểu Trạch thiếu gia, để giải quyết những việc không cần thiết mà bị dính bẩn thì không đáng đâu.”
Lục Diễn Trạch biết cô đang tức giận rồi, anh kéo tay cô đi ra, bảo cô đợi một chút, tự anh chạy tới quầy phục vụ.
Thẩm Tinh Không mặt sầm xuống, trong lòng cô nghĩ, nếu muốn đi thì mau đi, chẳng lẽ anh còn muốn lần lữa mãi? Càng nghĩ cô càng thấy tức giận, cô nắm chặt tay tới mức móng tay chọc cả vào lòng bàn tay đau nhói.
Khi Lục Diễn Trạch quay lại, anh cầm hai chiếc áo mưa một lần, nhìn cô cười: “Cho em cái màu hông này, anh đã đòi lấy bằng được màu này để cho em đấy.”
Thẩm Tinh Không nhìn anh khẽ cười, hàm răng trắng đều của anh đẹp tới mức làm cô không muốn rời mắt, cô giả vờ tức giận rồi đẩy tay anh ra: “Ghét nhất là màu hồng!”
Lục Diễn Trạch biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-nha-dau-bat-duoc-em-roi/3029977/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.