Thẩm Tinh Không nắm chặt tay lại, con tim cô như trùng xuống.
Lục Diễn Trạch nhìn sắc mặt khó coi của cô, anh tiến lại gần xoa xoa đầu cô, nhìn cô với ánh mắt âu yếm và yêu thương: “Ngoan, đi nằm đi, anh ở đây với mẹ anh, em phải tự chăm sóc tốt cho bản thân thì anh mới yên tâm được.”
Thẩm Tinh Không nhìn ánh mắt anh mà sống mũi cô cay cay, cô nắm lấy tay anh: “Em ở đây cùng anh.”
Lục Diễn Trạch vội vàng lắc đầu: “Không được, em nhìn toàn thân em từ đầu xuống chân xem, có chỗ nào là không sao không, đi nằm đi, anh không muốn tí lại phải bế em tới phòng cấp cứu đâu, mau về đi.”
Thẩm Tinh Không chu mỏ ra, bị anh vừa dỗ dành vừa uy hiếp, cô chỉ có thể đi về phòng mình.
Lục Diễn Trạch nhìn cô có vẻ hậm hực rời đi, ánh mắt anh liền trở nên ảm đạm.
Một lúc lâu sau anh mới quay người đi, đẩy cửa bước vào phòng bệnh.
Tối ngày hôm qua, đám điên cuồng đó đã đưa Mãn Tử lên một chiếc du thuyền, khi anh quay về anh đã nhìn thấy người của nhị thái thái.
Anh nhìn mẹ mình bị vứt xuống biển làm nhục, lúc đó trong lòng anh chỉ hận là không thể dùng ngàn vạn nhát dao để đâm chém hết toàn bộ bọn chúng.
Trong ba vị thái thái thì mẹ anh là người không có thân phận và thế lực nhất.
Bởi vì khi mẹ anh làm nhân viên phục vụ ở trên thuyền, đã vô tình gặp được Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-nha-dau-bat-duoc-em-roi/3029972/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.