Lục Diễn Trạch nhìn hai hàng lông mi của cô đang rung lên, giống như đôi cánh bướm xinh đẹp làm rung động lòng người, anh thở dài rồi kéo cô vào lòng, xoa vào lưng cô anh nói: “Anh không nói lời ngon ngọt để dỗ dành em, nhưng em hãy nhớ lấy câu nói này, anh muốn ở bên em nên mới làm thế này, không có lí do nào khác....”
Con tim Thẩm Tinh Không đập thình thịch, để anh ôm như vậy một lúc rồi cô mới động đậy đẩy anh ra, trả lại cho anh chiếc áo khoác ngoài: “Anh mau về nghỉ ngơi đi, muộn rồi khó gọi xe lắm.”
Lục Diễn Trạch đón lấy chiếc áo khoác vẫn còn hơi ấm cơ thể của cô, xoa xoa mái tóc cô: “Vào phòng rồi thì gọi điện thoại cho anh nhé, ngày mai anh lại tìm em.”
Thẩm Tinh Không ừm một tiếng, đẩy anh ta: “Mau đi đi, đồ ngốc, xa thế này đi về có mà mệt chết đi được.”
Lục Diễn Trạch khẽ cười: “Anh chỉ là muốn ở gần em thêm một lát nữa, vào đi, anh đi đây.”
Cổ họng Thẩm Tinh Không đột nhiên nghẹn lại, cô nhìn anh mặc chiếc áo khoác, quay người phắt một cái và chạy đi.
Cô biết anh cũng xấu hổ.
Đáng lẽ anh sẽ là trung tâm của mọi người nhưng anh lại cùng cô đi bộ hơn một tiếng đồng hồ đưa cô về, chỉ là vì muốn được ở bên cạnh cô nhiều hơn một lát....
Đứng lặng lẽ ở đó một lát, cô điều chỉnh con tim mình bớt rộn ràng sau đó mới quay người bước vào cổng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-nha-dau-bat-duoc-em-roi/3029937/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.