Một tháng sau.
Tại Hội vẽ tranh.
Thẩm Tinh Không chân bước nhẹ nhàng đi vào cửa, đi tới bên cạnh chàng thanh niên đang ngây người ra bên chiếc giá để vẽ tranh, cô đặt cằm mình lên chiếc giá, nhìn khuôn mặt trầm mặc thanh tú của cậu, cô lên tiếng nhõng nhẽo: “Meo!”
Lục Diễn Trạch giật mình thoát khỏi trạng thái thơ thẩn, cậu cầm chiếc bút chì gõ nhẹ vào trán cô: “Con mèo con từ đâu ra đây?”
Thẩm Tinh Không xoa xoa trán mình, bĩu môi nói: “Đau!”
Lục Diễn Trạch nhìn trán cô hơi đỏ lên liền hức một tiếng, lại dùng tay xoa xoa cho cô, anh cầm lấy một quyển vở đập vào tay cô: “Bảo anh đi học thay em, em chạy đi đâu đấy?”
Thẩm Tinh Không lật quyển vở với những hàng chữ được viết cần thẩn ra rồi cười hài lòng và nói: “Em bị Tưởng Thu Muội kéo đi tìm người, dạo này hình như cậu ấy lại mê một chàng trai nào đó rồi ấy!”
Lục Diễn Trạch có vẻ không vui, nhắc nhở cô: “Người như Tưởng Thu Muội em cách xa ra một chút!”
Thẩm Tinh Không nheo mày nhìn anh: “Ý anh là gì?”
Lục Diễn Trạch nhìn cô rõ ràng là không hài lòng liền nói: “Nói chung là bảo em cách xa cô ấy ra một chút, cô gái đó thì quá phức tạp còn em thì quá ngốc nghếch.”
Thẩm Tinh Không hức một tiếng: “Bạn của em anh đừng có mà bôi nhọ nhé!”
Lục Diễn Trạch bèn không nói gì nữa, nhìn chằm chằm vào Thẩm Tinh Không, chỉ thấy cô cúi đầu xuống, cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-nha-dau-bat-duoc-em-roi/3029933/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.