Thẩm Chi Diệu đi ra từ phòng của Thẩm Tinh Không, một mình anh điv ề phía phòng mình.
A Tiến nhìn thấy anh có vẻ thất vọng, liền biết anh bị làm cho tức giận lắm nên mới đuổi Thẩm Tinh Không đi, A Tiến mím chặt môi đứng im một chỗ. Nếu như anh sớm đưa hành tung của Thẩm Tinh Không nói cho tiên sinh biết thì sẽ thế nào? Sẽ xảy ra sự việc thế này không? liệu đêm nay có xảy ra cái chuyện mà không có cách nào cứu vãn được thế này không?
A Tiến chỉ biết tự trách mình.
Thẩm Chi Diệu về phòng, nét mặt anh đăm chiêu, anh ngồi xuống ghế sô pha, từ từ rút ra một điếu thuốc rồi châm lửa hút.
Anh lặng lẽ ngồi đó, giống như một tác phẩm điêu khắc nghệ thuật.
Điện thoại ở bên cạnh đổ chuông hồi lâu anh mới nghe thấy, đưa tay ra bắt máy, là giọng nói nhẹ nhàng của Amanda, cô hỏi anh: “Ông chủ, tập tranh anh cần đã mua được rồi, ngày mai sẽ chuyển phát tới, chuyển tới nhà hay là địa chỉ trường học của tiểu thư ạ?”
Thẩm Chi Diệu mệt mỏi anh nhay nhay thái dương, ngồi cả một đêm máy bay, làm sao không mệ chứ: “Tập tranh đó không cần nữa, vứt đi!”
Amanda đơ người ra: “Ông chủ, đây là bản chỉ giới hạn số lượng...rất khó để tìm được đấy ạ....”
“Tôi nói vứt đi!” anh đột nhiên tức giận.
Amanda không dám nói thêm gì nữa, cô hiểu tính cách của anh, sau khi đáp lại một tiếng vâng liền bảo anh nghỉ sớm đi.
Cúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-nha-dau-bat-duoc-em-roi/3029910/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.