Người đàn ông có chút sợ hãi: “Cậu điên rồi! Sao cậu có thể để bọn họ biết là tôi vẫn còn sống!”
Thẩm Chi Diệu hơi nheo mày lại nhưng vẫn cười: “Là những thuộc hạ cũ của bản thân ông, vậy mà ông còn sợ bọn họ sẽ bán đứng ông?”
Người đàn ông đập tay xuống bàn: “Đồ điên! Cậu giúp tôi bao nhiêu năm như thế, cậu không sợ việc sắp thành mà lại hỏng à! Cậu không sợ Thẩm gia bị tiêu diệt hết sao? Cậu không sợ cậu công ty cậu khổ sở để kinh doanh sẽ bị hủy hoại à?”
Thẩm Chi Diệu vẫn cười lạnh nhat: “Sợ chứ! Vì thế mới bảo ông ký, tôi vốn dĩ có thể dùng những thủ đoạn cứng nhắc.....tôi sẽ làm cho nó trở thành di chúc nhiều năm trước của ông, có chuyên gia khảo định chữ kí chứng mình.”
Người đàn ông nghiến răng lại, rồi vẫn làm đúng như lời Thẩm Chi Diệu nói là viết một bức thư.
Viết xong rồi, ông ta trừng mắt nhìn Thẩm Chi Diệu một lúc sau mới hỏi: “Mọi người trong nhà....thế nào rồi?”
“Lão gia cũng ổn, cơ thể chỉ mắc bệnh nhẹ, không có bệnh gì nghiêm trọng cả. Chị Hai vẫn thế, bao nhiêu năm rồi không thay đổi.”
“Vậy....” người đàn ông cúi đầu xuống: “Tinh Không thì sao.....con bé thế nào rồi....”
Ánh mắt Thẩm Chi Diệu liền trở nên lạnh lùng: “Con bé ở bên cạnh tôi, rất tốt.”
“Sao nó lại ở bên cạnh cậu?” người đàn ông có chút kích động: “Con bé là một đứa con gái, nó còn chưa kết hôn, hai người ở bên nhau thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-nha-dau-bat-duoc-em-roi/3029889/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.