Thẩm Tinh Không coi như buổi cắm trại lần này là một chuyến đi chết.
Cô cắm tai nghe vào tai, kéo chiếc mũ lưỡi chai xuống sát mắt, ngay đến việc cô không phải một người thích đeo kính mà cũng đã đeo vào để che đi đôi mắt, mục đích chính là có thể giữ khoảng cách với những người xung quanh.
Lục Diễn Trạch biết cô đang tức giận, bản thân cậu cũng không nói gì nữa, cúi đầu xuống đọc một cuốn truyện tranh, cũng đeo tai nghe vào và hưởng thụ hành trình thú vị.
Phong cảnh bên ngoài cửa xe dần dần thay đổi từ các tòa nhà cao tầng trở thành màu xanh tươi mới của đồng quê.
Không khí trong lành cũng làm cho tâm trạng của Thẩm Tinh Không thoải mái hơn một chút, có điều cả xe đều là những người lạ, lại còn ngồi bên cạnh là kẻ cô chẳng ưa gì này làm cho cô cảm thấy cuộc hành trình càng nguy hiểm.
Buổi trưa, chiếc xe đỗ lại điểm nghỉ ngơi, học sinh đều xuống xe đi vào khách sạn ăn cơm.
Thẩm Tinh Không chẳng có hứng thú ăn uống gì, cô ngồi trên xe bất động.
Cô luôn do dự liệu có nên chạy xuống khỏi xe và tự mình quay về cho xong không, nguyên nhân của việc cô đang đấu tranh mà không đi đó là khó khăn lắm mới cầu xin ông nội xin chú Hai để cho cô có một cơ hội ra ngoài đi chơi, nếu bỏ cuộc như thế này thì đúng là tiếc lắm.....
Tiếng bước chân vang lên rầm rầm, cô mở mắt ra, liền nhìn thấy một cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-nha-dau-bat-duoc-em-roi/3029884/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.