Chiếc xe lái ra khỏi cổng của Thẩm gia.
Cả chặng đường hai người ngồi phía ghế sau đều giữ sự im lặng.
Thẩm Tinh Không cảm thấy nóng chết đi được, cái thời tiết này mặc áo khoác, Thẩm Chi Diệu sợ cô không nổi được rôm à?
Tranh thủ lúc anh đang gọi điện thoại, cô đã cởi chiếc áo khoác ra đặt ở một bên.
Vừa nói chuyện điện thoại xong, anh đang định nói gì thì Thẩm Tinh Không chỉ cảm thấy chiếc xe đột nhiên dừng lại, người ngồi trong xe liền nghiêng về phía trước.
Thẩm Chi Diệu nheo mày lại, rõ ràng là không vui: “Chuyện gì thế?”
Tài xế ngồi phía trước toát mồ hôi hạt ra, tối qua anh ta bị lôi đi tiếp khách đã uống hơi nhiều, quên mất không kiểm tra xem xăng trong bình còn đủ hay không! kết quả rất không may, xe hết xăng rồi, bây giờ cũng may mà chỉ chết máy ở trên đường.
Sắc mặt Thẩm Chi Diệu rất khói coi, tài xế cảm thấy bản thân mình sắp bị ánh mắt lạnh lùng của anh làm cho đóng băng rồi, chỉ nghe thấy tiểu thư phía sau lên tiếng: “Cháu tự đi trước đây, cháu kíp giờ.”
Thẩm Chi Diệu nhìn Thẩm Tinh Không bước xuống xe, nheo mày lại cũng xuống, anh nói vẻ không mấy vui vẻ: “Có biết đường đi không?”
Thẩm Tinh Không nhìn anh: “Cháu sẽ bắt xe.”
Thẩm Chi Diệu để cô đứng ở lề đường, bản thân mình thì đứng ở chỗ dành cho người đi bộ sang đường, anh nói lạnh lùng: “Cứ đứng ở đây, bây giờ là giờ cao điểm buổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-nha-dau-bat-duoc-em-roi/3029880/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.