Thẩm Tinh Không nhìn vết ngón tay đỏ ửng trên mặt A Tiến, bàn tay anh vẫn đang nắm lấy một tay của mẹ Trì Hạo, nửa người đang che trước mặt Thẩm Tinh Không, giống như một con gà mẹ đang bảo vệ gà con của mình.
Mím môi thật chặt, cô kéo tay A Tiến xuống, bất luận thế nào thì một cái tát so với một cánh tay bị tàn phế thì chẳng là gì cả....
Sau một hồi im lặng, phía ngoài phòng bệnh truyền tới một tiếng kêu, mọi người đều hướng ánh mắt ra nhìn, một người đàn ông trung niên với khuôn mặt có nhiều nét từng trải kéo mẹ Trì Hạo ra quát mắng: “Em điên rồi à! Chẳng phải anh đã nói với em là không được hành động bừa bãi à?”
Thẩm Tinh Không nhìn thấy Trì Hạo có vài nét giống với người đàn ông này, cô nghĩ chắc đây là cha Trì Hạo, nhìn về phía sau ông ấy, đột nhiên cô nhìn thấy một người với cơ thể cao lớn, khuôn mặt anh tú.
Thẩm Tinh Không cảm giác thấy ánh mắt anh ta có thứ gì đó làm cho cô không dám nhìn thẳng vào, cô lập tức né người vào phía sau A Tiến.
Mẹ Trì Hạo rất kích động: “Con trai đang phải nằm ở đó, hung thủ thì lại đang đứng ở đây, tôi không đánh cô ta mới là điên đấy!”
Ba Trì Hạo tức giận vung tay mẹ Trì Hạo ra, gầm lên: “Có phải em muốn anh cũng nằm ở đó không! đồ ngốc!”
Trong câu nói đó đã hàm chứa sự nguy hiểm rõ nét, làm cho mẹ Trì Hạo ngừng kích động. Mắt bà đỏ lên nhìn chồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-nha-dau-bat-duoc-em-roi/25215/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.