Hứa Thanh Tuệ cười khẩy: "Cái đó thì chưa chắc, chị gái tốt của con là thứ dân đen ngu ngốc, nhỡ đâu chị ta sống trong nhà cao cửa rộng và quen làm mợ cả rồi lại không nỡ đi thì sao?"
"Ha, không phải là của nó thì nó lấy tư cách gì lên tiếng? Vả lại ba ba cũng không cho phép nó cướp đi thứ gì của con, cái gì thuộc về con thì mãi là của con thôi. Con cứ ngoan ngoãn ở nước ngoài, một năm sau chính thức quay lại thì mọi thứ vẫn còn đó cho con cả." Hứa Hải Minh dịu dàng an ủi, giọng điệu khác một trời một vực với Hứa Thanh Khê.
Hứa Thanh Tuệ ở đầu dây bên kia thở phào: "Thế thì tốt rồi. Nhưng mà cha phải giúp con theo dõi sát sao đấy nhé, đừng để chị ta mang thai. Quân Nhật Đình vội vã về nước vì ông cụ cứ đòi bế chắt mãi đấy, con không muốn trở về và có thêm một đứa con riêng đâu."
"Con yên tâm, ba ba hứa chắc chắn sẽ không có chuyện đó!" Hứa Hải Minh vẫn còn an ủi cô ta, thấy Hứa Thanh Khê đến bèn vội nói: "Được rồi, ba ba ngắt máy trước đây! Con ở nước ngoài nhớ phải tự săn sóc bản thân đấy."
Rồi cúp điện thoại quay sang Hứa Thanh Khê, bình tĩnh bảo: "Ngồi đi!"
Hứa Thanh Khê thấy Hứa Hải Minh lật mặt như lật bánh tráng lại thấy mỉa mai. Cô nghĩ mãi vẫn không hiểu tại sao là chị em với nhau nhưng lại bị đối xử khác nhau đến vậy. Nhưng cô vẫn thoải mái kéo ghế ra ngồi xuống, lạnh nhạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-anh-that-hu-hong/223404/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.