Cùng ngày hôm đó, bởi vì Hứa Thanh Tuệ lo lắng cho đứa nhỏ, cho nên vẫn nán lại ở bệnh viện.
Chậm chút thời điểm, Hứa Hải Minh cũng vội vã chạy tới: “Thanh Tuệ, Quý Minh thế nào? Bác sĩ nói như thế nào?”
“Viêm ruột cấp tính, đã giảm nhiệt, nhưng mà cần nằm viện quan sát. Con tính mấy ngày nay ở lại bệnh viện chăm sóc Quý Minh.”
Hứa Thanh Tuệ nói ra quyết định của mình, Hứa Hải Minh cũng không phản đối.
Hiện tại bọn họ ai cũng lo lắng cho đứa nhỏ này: “Ừ, vậy con ở lại bệnh viện chăm sóc, phía bên nhà họ Quân thì bố sẽ nói thân thể của bố không thoải mái, bảo con trở về chăm sóc hai ngày.”
Hứa Thanh Tuệ gật gật đầu.
Chạng vạng, Quân Nhật Đình trở về từ công ty.
Anh nhìn phòng khách quạnh quẽ, không khỏi mím môi lại.
Cũng không biết có phải anh bị Hứa Thanh Khê làm hư hay không, nhưng hiện tại anh trở về nhà mà không nhìn thấy Hứa Thanh Tuệ ra nghênh đón, nói một câu: “Anh đã về à” thì cứ cảm thấy cả người không thích hợp.
Cũng không biết cô gái nhỏ này còn muốn dỗi đến bao giờ.
Anh hơi rũ mắt xuống, tính toán đêm nay phải nói chuyện đàng hoàng với Hứa Thanh Tuệ.
Nghĩ như vậy, anh đi lên lầu.
Nhưng anh cũng không tìm được Hứa Thanh Tuệ ở trong phòng.
“Quản gia, mợ cả đâu?” Quân Nhật Đình bảo quản gia tới để hỏi.
Quản gia cũng cung kính hồi đáp: “Cậu cả, mợ cả từ sáng tới giờ vẫn chưa thấy trở về.”
Quân Nhật Đình nhíu mày, anh lấy di
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-anh-that-hu-hong/1093903/chuong-515.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.