Quân Nhật Đình không có được câu trả lời, lại dùng giọng mũi hỏi: “Hừm?”
Hứa Thanh Khê cảm giác được anh không vừa lòng, cô đè nén chua xót trong lòng, cười yếu ớt nói: “Sao em lại không vui, em rất vui vẻ.”
Cô nhìn vào đôi mắt đen láy của Quân Nhật Đình, trong lòng khẽ động.
Mặc kệ cô phải rời khỏi hay không thì hiện giờ người đứng bên cạnh Quân Nhật Đình là cô, người Quân Nhật Đình phải giới thiệu là cô, quý trọng khoảnh khắc hiện giờ mới là quan trọng nhất.
Về phần sau này, đã không nằm trong phạm vi lo lắng của cô.
Hai người ôn tồn trong chốc lát trong phòng làm việc, sau đó Quân Nhật Đình mang theo Hứa Thanh Khê đi đến nhà ăn dùng cơm.
Trong bửa ăn, Quân Nhật Đình cực kỳ săn sóc chiếu cố cho Hứa Thanh Khê, không khí ngọt đến ngáy.
Chờ dùng xong cơm, hai người đi dạo ở bên ngoài trong chốc lát, sau đó mới dắt tay trở về nhà họ Quân.
Hứa Thanh Khê về đến phòng, cẩn thận lấy ra lễ phục mà Quân Nhật Đình tặng cho cô từ trong hộp quà rồi móc treo trên tủ quần áo, cô yêu thích không buông tay mà ngắm nhìn bộ lễ phục thật cẩn thận một lần nữa, trong đầu mơ hồ có một khái niệm.
Quân Nhật Đình rửa mặt xong đi ra thì thấy được cảnh tượng như vậy, anh hiểu ý mà cười: “Nếu em thích, ngày mai anh lại để cho người đặt làm cho em mấy bộ nữa.”
“Không cần, em thích là bởi vì anh tặng em, nhưng mà ta đối này nhà vẽ kiểu thực cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-anh-that-hu-hong/1093884/chuong-496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.