Cuối cùng, Hứa Thanh Khê rũ rượi như một chiếc lá rau sương, bước ra khỏi công ty truyền thông.
Khúc Thần nhìn Hứa Thanh Khê rời đi, sau đó mới lấy điện thoại di động ra và gửi một tin nhắn đi.
“Bảo bối, anh đã làm đúng như những gì em nói, đừng quên lợi ích mà em đã đáp ứng anh nhé.”
Ngay sau khi tin nhắn được gửi đi, người nhận được bất ngờ thay chính là Quý Ức.
Và đương nhiên là Hứa Thanh Khê không hề biết chuyện này.
Cô do dự đứng một lúc ở công ty truyền thông, sau đó bắt taxi trở về.
Với tình hình hiện nay, không thể nào nói chuyện được với bên công ty truyền thông, chỉ có xem thử có thể thảo luận với Quý Ức để tìm ra một cách tốt cứu vãn sự tổn thất nàyhay không mà thôi.
“Về rồi sao.”
Quý Ức nhìn sắc mặt không mấy tốt đẹp của Hứa Thanh Khê, cộng thêm tin nhắn vừa nhận được lúc nãy, cô ta biết mọi chuyện đang diễn ra đúng như dự đoán của mình.
Cô giả vờ như không biết gì, hỏi: “Bên khách hàng nói gì?”
Hứa Thanh Khê có chút sững sờ khi nghe những lời đó, cô mím môi giải thích ngắn gọn nội dung cuộc trò chuyện lúc nãy.
“Trên đường trở về, tôi đã nghĩ một chút về việc này. Bây giờ người duy nhất có thể chứng minh cho chúng ta là Tổng giám đốc Trần. Tôi muốn đi tìm Tổng giám đốc Trần.”
Sau khi Quý Ức nghe những lời cô nói, khuôn mặt cô ta không ngừng tức giận.
“Tìm lại hắn thì có ích lợi gì chứ? Cô nghe không hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-anh-that-hu-hong/1093871/chuong-483.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.