Một đêm mặn nồng, Hứa Thanh Khê bị ân ái đến khi trời sáng mới dần dần thiếp đi.
Đợi đến lúc cô ấy tỉnh lại, đã gần đến buổi trưa, anh Nhật Đình cũng không còn nằm ở đó.
Cô ấy từ trên dường ngồi dậy với một bộ dạng thảm thương, cảm thấy toàn thân như bị trâu húc vậy.
Bình thường ứng phó với anh ta đã đủ mệt rồi, ai nghĩ rằng lúc anh ta say, lại càng giống như con thú dữ bị bỏ đói, liều mạng ân ái, giống như muốn lấy mạng cô ấy vậy.
Nếu biết như vậy tối hôm qua đã để Mạc Ly chăm sóc anh ta rồi, để tránh khỏi bản thân bị ân ái đến nỗi mất cảm giác nửa thân dưới.
Cô ấy trong lòng tức giận nghĩ, đồng thời cẩn thận dựa vào tường, đi xuống giường.
Cô ấy cảm thấy khi đứng dưới đất, hai chân đều đang run rẩy.
Hơn nửa ngày, mới dần dần trở lại bình thường, rồi đi rửa mặt thay đồ.
Khoảng 10 phút sau, cô ấy mặc đồ đi ra ngoài, vừa xuống lầu vừa dặn dò quản gia chuẩn bị đồ ăn.
Mạc Ly ngồi ở phòng khách nhìn Hứa Thanh Khê vừa tỉnh dậy, sắc mặt vô cùng khó coi.
Đặc biệt là cô ấy nhìn thấy những vết tích trên cổ Hứa Thanh Khê, ánh mắt hận đến nỗi không thể ăn tươi nuốt sống Hứa Thanh Khê.
Không khó để tượng tượng tình cảnh tối qua bọn họ như thế nào.
Trong nháy mắt, trong lòng cô ấy ngập chàn sự đố kỵ!
Hứa Thanh Khê cũng nhận ra ánh mắt thù địch đó, chỉ là nhìn lướt qua, liền giả vờ như không nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-anh-that-hu-hong/1093676/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.