Hứa Hải Minh tự ngẫm, nhưng lại không thu hoạch được gì.
Trợ lý đứng ở bên cạnh, nhìn vẻ mặt phiền não của ông ấy mà không khỏi phỏng đoán tâm tư của ông.
Rất nhanh sau đó, anh ta liên kết cuộc trò chuyện vừa rồi, đại khái cũng đoán được chuyện phiền lòng của Hứa Hải Minh.
“Tổng giám đốc Minh, ngài muốn cô gái kia giúp ngài phải không?”
Hứa Hải Minh lạnh lùng nhìn anh ta, và nói bằng một giọng trầm: “Anh có ý kiến gì?”
Khi trợ lý nghe xong, biết mình đã đoán đúng, liền nói ra những gì nghĩ trong đầu.
“Nếu cô ấy cứng rắn không ăn, thì chúng ta thử cách mềm dẻo xem. Giả vờ tốt với cô ấy trước, phụ nữ ấy mà, rất dễ mềm lòng, hơn nữa ngài còn là bố của cô ấy nữa, nên đến lúc đó cũng không thể cứ mặc kệ được.”
Hứa Hải Minh nghe mình phải đi nịnh nọt Hứa Thanh Khê, thì nhất thời mặt mũi tối sầm.
“Anh đang bảo tôi đi nịnh nọt nó?”
Ông ta bất mãn nhìn trợ lý.
Người trợ lý run lên.
“Tổng giám đốc Minh, tôi không có ý này.”
Anh ta lo lắng liếm đôi môi nứt nẻ của mình và giải thích: “Giờ cô Thanh Tuệ không có ở đây, mà tình hình hiện tại của chúng ta vô cùng bị động, nên chỉ có thể dựa vào người kia, nếu điều khiển được cô ấy, để cô ấy làm trung gian cho sự hợp tác của anh và nhà họ Phong, thì nguy cơ dòng thứ ba bên kia có thể được giải quyết dễ dàng.”
Mặc dù Hứa Hải Minh đồng ý với ý nghĩ của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-anh-that-hu-hong/1093673/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.