Hứa Thanh Khê nghe được Hứa Hải Minh lấy mẹ cô ra để uy hiếp cô thì không kìm được tức giận mà quát lên.
“Hứa Hải Minh, ông đừng có quá đáng!”
Cô nghiến răng nghiến lợi quát to tên ông ta, nhưng Hứa Hải Minh thậm chí còn không quan tâm đến cô nói cái gì, dửng dưng như không tắt máy.
Đúng lúc này Quân Nhật Đình cũng đi tới cửa thư phong, nghe thấy giọng cô tràn đầy tức giận như vậy thì không khỏi thầm kinh ngạc.
Bởi vì ở bên ngoài ai cũng đồn đại rằng Hứa Hải Minh rất yêu thương cô con gái bảo bối của mình, nâng như nâng trứng hứng hứng hoa nhưng bây giờ không biết xảy ra chuyện gì mà Hứa Tuệ Minh lại gọi thẳng tên ông ta như vậy.
Nghe giọng thậm chí còn cảm thấy sự giận dữ cũng oán hận, rốt cuộc là vì sao?
Chứng kiến những thứ này trong lòng anh có rất nhiều nghi hoặc, khó hiểu, thêm cả những thứ anh phát hiện ra khác thường lúc trước, hai cái này tưởng như chẳng có gì liên quan nhưng lông mày anh lại nhíu chặt lại. Trong chuyện này chắc chắn có gì đó khác thường, mờ ám mà anh không biết.
Đặc biệt anh còn nhận ra Hứa Thanh Khê hai ngày nay rất khác thường, anh có cảm giác mình không nhìn thấu người phụ nữ này
Anh nghĩ vậy, ánh mắt nhìn vào thư phòng càng trở nên phức tạp hơn.
Lúc này, trong phòng, Hứa Thanh Khê không hề phát hiện Quân Nhật Đình đã thức giấc và đứng ngay trước cửa phòng.
Sau khi cúp máy cô nắm chặt lấy điện thoại trong tay, gân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-anh-that-hu-hong/1093627/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.