Hứa Thanh Khê choáng váng.
Còn không đợi cô định thần lại, bà Kim Hồng đã chỉ vào mặt cô, khiển trách: "Hứa Thanh Tuệ, cô nhìn cô đã làm ra việc tốt gì đi! Lê Ngọc Mỹ là người mà cô có thể đánh sao? Cũng không xem lại thân phận mình là gì à!”
Hứa Thanh Khê nghe được những lời này, hoàn toàn bị sốc.
Cô biết bà Kim Hồng đến đây vì chuyện tối hôm qua, nên không dám phản bác, ôm lấy bên má bị đánh đau, mím môi nói: "Bây giờ con đi xin lỗi cô Mỹ."
Bà Kim Hồng hừ lạnh: "Xin lỗi? Xin lỗi có ích lợi gì không?"
Hứa Thanh Khê cúi mặt, không biết phải trả lời như thế nào.
Bà Kim Hồng thấy cô ngoan ngoãn như vậy liền chế nhạo: "Thôi, bây giờ Nhật Đình đã nhìn thấy bộ mặt thật của cô rồi. Cô đừng giả bộ ngoan hiền làm gì nữa. Nhà họ Quân chúng tôi không dám chứa bậc thánh nhân như cô đây. Nếu cô thức thời thì nhanh chóng thu dọn đồ đạc, tự đi đi.”
Nói xong, bà ta lạnh lùng nhìn Hứa Thanh Khê, lập tức bỏ đi, không cho Hứa Thanh Khê cơ hội đáp lại.
Hứa Thanh Khê nhìn bóng lưng bà ta, sắc mặt đột nhiên trầm xuống.
Cô ấy không thể nào chủ động bỏ đi.
Đừng nói đến thái độ của Quân Nhật Đình, ngay cả Hứa Hải Minh cũng sẽ không đồng ý.
Nhưng nếu cô ở lại, lại bị Hứa Thanh Tuệ phá rối một phen, tương lai có thể trở nên khó khăn hơn.
Mà sự thật cũng đúng là như thế.
Vì lời cảnh cáo của bà Kim Hồng, Hứa Thanh Khê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-anh-that-hu-hong/1093622/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.