Hứa Thanh Khê không biết rằng sau khi cô rời đi, hai người kia lại đang chửi bới hai mẹ con cô.
Cô đứng ở hành lang, tới nửa ngày cũng chưa hoàn hồn lại, sắc mặt cô trắng bệch.
Lúc này, cô trong đầu đều là những lời mà khi nãy Hứa Thanh Tuệ nói, từng câu từng chữ vẫn đang quanh quẩn bên tai.
Tất cả đều là cô ta bố thí… Rất nhanh thôi sẽ bị cô ta thu trở lại.
Cho nên cô trở về không lẽ là để cảnh cáo cô?
Hứa Thanh Khê nghĩ tới đây, nhịn không được nở một nụ cười tự giễu.
Cô cẩn thận ngẫm lại, kỳ thật những lời mà Hứa Thanh Tuệ nói cũng không sai, tất cả những thứ này vốn không thuộc về cô, vậy mà cô lại đang mong ước cái gì cơ chứ.
Ngay lúc cô đang lắc đầu điều chỉnh lại tâm tình, Quân Nhật Đình bỗng nhiên xuất hiện ở ở hành lang.
Là do anh thấy Hứa Thanh Khê đã ra ngoài rất lâu mà vẫn chưa thấy trở về, cho nên mới ra ngoài xem xem.
Kết quả liền nhìn thấy Hứa Thanh Khê với sắc mặt không tốt đứng ở ngoài hành lang.
Anh nhíu mày lại, đi tới chỗ cô.
"Đã xảy ra chuyện gì sao? Sao sắc mặt của em lại kém như vậy?"
Hứa Thanh Khê nghe được giọng nói của anh, cả người liền run rẩy.
"Không có chuyện gì đâu, chỉ là thấy có chút không thoải mái, muốn về nhà sớm một chút."
Cô không dám nhìn thẳng vào Quân Nhật Đình, nên chỉ cúi mặt nói.
Quân Nhật Đình cũng không có chú ý tới điểm khác thường của cô, ngược lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-nguy-hiem-anh-that-hu-hong/1093616/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.